Chương 22: (Vô Đề)

Ngay từ đầu Triều Tịch đã không quá coi trọng hôn ước này rồi.

Cô ở trong giới quá lâu, nhà họ Quý lại có địa vị cao, chuyện xấu xa bẩn thỉu xuất hiện như lẽ thường tình, việc dùng hôn nhân để trục lợi giữa những gia đình giàu có là một thủ đoạn xã giao tầm thường và cũng phổ biến nhất.

Việc hôn ước đã được định sẵn rồi sau lại hủy bỏ là điều thường thấy, thế nên Triều Tịch chưa từng thật sự coi trọng cuộc hôn nhân này.

Chưa kể Lục Trình An cũng không thật lòng.

Theo những gì Triều Tịch biết thì Lục Trình An đã biết về hôn ước này trước cô từ rất lâu nhưng sau đó vẫn có rất nhiều phụ nữ xuất hiện bên cạnh anh. Lục Trình An lưu luyến giữa những bụi hoa, anh chưa bao giờ có ý định ở lại vì một người nào đó.

Thật ra sau lần gặp đầu tiên, Triều Tịch và Lục Trình An cũng từng gặp nhau vài lần, ấn tượng sâu sắc nhất thì chắc là lần đó.

Là vào ngày mừng thọ lần thứ bảy mươi của ông cụ nhà họ Lương ở Lạc Dương, nhà họ Lương đã gửi thiệp mời tới nhà họ Quý. Hai nhà Lương Quý vốn luôn giữ mối quan hệ tốt đẹp từ xưa đến nay, vì nhà họ Quý cũng coi trọng mối quan hệ này nên đã đặc biệt để Triều Tịch và Quý Lạc Phủ tham dự bữa tiệc lần đó.

Mà từ xưa giờ Triều Tịch đã không thích đi mấy dịp như vậy rồi nên sau khi hoàn thành việc xã giao cơ bản với Quý Lạc Phủ xong, cô đã viện cớ rời đi.

Quý Lạc Phủ dặn dò cô: "Đừng đi lại lung tung, anh chỉ cho em thời gian mười phút, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên em tham gia những bữa tiệc thế này, đừng để mất lễ nghĩa."

"Biết rồi."

Nhưng mười phút thì làm được gì đâu? Đi vệ sinh đã tốn hết nửa thời gian rồi.

Triều Tịch đi về phía nhà vệ sinh.

Nhà vệ sinh của nhà họ Lương ở gần sảnh tiệc là dành cho khách, cô vừa nhìn vào trong đã thấy có vài vị khách nữ đứng ở chỗ rửa tay. Hình như họ đang xếp hàng hoặc là nói chuyện phiếm gì đó, mà tóm lại là gì thì cô cũng không có ý định tham gia.

Cô đi theo Quý Lạc Phủ tới nhà họ Lương vài lần rồi, bởi thế nên cô biết lối đi tới toilet khác.

Cô đi ra sau phòng tiệc, đi xuyên qua một lối nhỏ rồi rẽ vào.

Trên đoạn hành lang dài, đèn hành lang chỉ được bật một nửa tạo nên bầu không khí ấm áp, dịu dàng và thoải mái.

Điều phá vỡ sự bình yên này chính là một đôi nam nữ đứng cách đó không xa.

Người phụ nữ có vóc dáng khá đẹp, cô ta mặc chiếc váy ngắn cúp ngực để lộ xương quai xanh trắng nõn đẹp mắt, b* ng*c căng tròn đầy đặn, miệng thốt ra tiếng nghe ngọt xớt: "Lục Trình An."

Triều Tịch trốn ở chỗ ngoặt, lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người kia.

Lục Trình An bật cười: "Hửm?"

"Tối nay anh có thời gian không, chúng ta cùng uống với nhau một ly nhé? Chai rượu vang đỏ em đặt ở bên Pháp năm ngoái về rồi, anh có hứng không?"

Tuy là Triều Tịch chưa từng trải chuyện đó nhưng cô nghe ra ẩn ý bên trong lời nói.

Một lời chào mời hết sức rõ ràng, uống rượu chỉ là điều quan trọng xếp thứ hai thôi, màn đêm dài sau khi uống rượu mới là nội dung trọng điểm.

Triều Tịch rất muốn biết Lục Trình An trả lời như thế nào nhưng cô đợi hồi lâu vẫn chưa nghe thấy giọng Lục Trình An vang lên.

Cô hoang mang muốn thăm dò, sau đó nhìn thấy cảnh…

Người phụ nữ dựa lưng vào tường, hai tay co quắp che chắn trước ngực. Bấy giờ người đàn ông vẫn đang đút tay trong túi nhưng đầu lại cúi xuống, khoảng cách giữa hai người bị kéo lại gần. Ánh đèn như một thứ tô điểm, phác họa nên sự mờ ám mập mờ cho hình ảnh cờ bay phấp phới kia.

Mùi vụng trộm dâng cao.

Đôi môi người đàn ông hé mở rồi lại khép vào, dường như anh đang nói điều gì đó. Những đường cong của góc mặt nghiêng trông thật tinh xảo, nụ cười rời rạc hiện lên.

Đột nhiên Triều Tịch mất hứng thú, cô cảm thấy nhàm chán vô vị, lặng lẽ xoay người rời đi.

Sau khi quay lại phòng tiếc, Quý Lạc Phủ nhìn thấy dáng vẻ mất hồn mất vía của cô nên cũng không ép buộc cô đi theo xã giao cùng. Dù sao cô cũng là cô cả nhà họ Quý, người ta lấy lòng cô còn không kịp, đâu cần cô phải đi làm những điều này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!