Chưa đầy nửa tiếng sau, tin đồn về chuyện Lục Trình An có vợ chưa cưới đã lan nhanh khắp viện kiểm sát.
Dĩ nhiên, tin này cũng đến tai Lục Khai Đường.
Có điều Lục Khai Đường đang họp ở ngoài tỉnh, phải đến ba ngày sau ông ấy mới về.
Lúc Lục Khai Đường trở lại, ông ấy lập tức gọi Lục Trình An đến văn phòng.
Chưa kịp để Lục Khai Đường chất vấn, Lục Trình An đã giáng đòn phủ đầu: "Vụ án của công ty Khởi Phong có biến, Trần Chí Văn vô tội, bọn cháu quyết định hủy bỏ cáo buộc, Trần Chí Văn sẽ được thả tự do."
Trước khi Lục Khai Đường trở về, ông ấy đã nghe nội dung chi tiết của vụ án này.
Lúc đầu những vụ án như việc thủ quỹ biển thủ quỹ công không cần phải điều tra kỹ, thủ tục ít lại đơn giản, kết quả rõ ràng.
Không ngờ lúc Lục Trình An điều tra lại phát hiện ra có điều bất thường.
Trần Chí Văn đúng là có biển thủ quỹ công nhưng anh ấy không biết đó là biển thủ. Anh ấy chỉ nghĩ những hóa đơn đó là giao dịch hợp pháp của công ty, mà cái gọi là hóa đơn chuyển giao giao dịch kinh doanh đó đều qua tay cổ đông của công ty Vương Thiếu Vĩ.
Anh ấy chỉ là một con dê thế tội mà thôi.
Người thật sự biển thủ quỹ công không phải là anh ấy mà là Vương Thiếu Vĩ.
Lục Trình An tiếp tục nói: "Bọn cháu đã khởi tố Vương Thiếu Vĩ, phiên tòa sẽ diễn ra vào thứ hai tuần tới."
Lục Khai Đường nghe xong thì hỏi anh: "Luật sư của đối phương là ai?"
"Thẩm Lâm An."
Lục Khai Đường không ngờ lại là Thẩm Lâm An, cười hỏi: "Cháu có tự tin không?"
Lục Trình An thả tài liệu trên tay lên bàn, vắt chéo chân, tư thế ngồi lười biếng, giọng rất bình thản: "Bác nghĩ sao?"
"Còn hỏi bác làm gì, bác có phải quan tòa đâu mà có thể quyết định ai đúng ai sai giữa hai người các cháu."
Lục Trình An vô cùng thờ ơ nhếch môi: "Cháu đã thua kiện khi nào đâu."
Lục Khai Đường vừa cười vừa mắng anh kiêu ngạo nhưng trong lòng lại rất đồng tình.
Thật ra anh cũng có lý do để kiêu ngạo.
Nói xong việc chính, Lục Khai Đường hỏi: "Vậy còn chuyện vợ chưa cưới là sao đây?"
Lục Trình An hơi nhướn mày, còn chưa kịp mở miệng thì Lục Khai Đường đã chỉ tay vào anh: "Đừng có viện cớ lấp l**m với bác, cả viện kiểm sát đều đồn cháu có vợ chưa cưới rồi, sao hả, định giấu bác nữa à? Hay là không coi bác là bác tư nữa?"
"Cháu không có giấu bác." Anh đáp.
"Vậy khai thật đi, là con gái nhà ai?"
Lục Trình An đáp với giọng điệu thảnh thơi: "Còn có thể là con gái nhà ai nữa?"
Lục Khai Đường không bận tâm: "Sao bác đoán được?"
Anh bình thản cười khẽ.
Lục Khai Đường bỗng rung lên, cẩn hận hỏi: "Chắc không phải là... Cô gái nhà họ Quý đó chứ?"
"Ngoài cô ấy ra thì còn ai nữa." Lục Trình An nghịch điện thoại trong tay, vẻ mặt không muốn nói thêm: "Thôi được rồi, bác tư, đến lúc đó cháu dẫn cô ấy về nhà, bác đừng quên chuẩn bị phong bao lì xì cho cô ấy nhé."
"Cô ấy về lúc nào vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!