Chương 13: (Vô Đề)

Triều Tịch nghiêm túc suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra sau khi gặp Lục Trình An.  

Anh là kiểm sát viên, vẫn giữ vẻ thanh thoát, tuấn tú như xưa. Lúc không mặc đồng phục thì còn đỡ, khuôn mặt như ngọc, từng cử chỉ đều toát lên vẻ quý phái bẩm sinh. 

Còn khi khoác lên bộ đồng phục, khuôn mặt anh không có nhiều cảm xúc, dáng vẻ lạnh lùng và tĩnh lặng tạo nên khí chất cấm dục, dễ dàng thu hút phái đẹp.

Thế nhưng anh vẫn còn độc thân.  

Mà đêm hôm đó, anh đã áp sát tai cô trầm giọng nói về hôn ước giữa hai người.  

Triều Tịch tưởng anh chỉ thấy cô là người không tệ mà thôi.  

Trong các chuyến du lịch của cô không thiếu những cuộc gặp gỡ tình cờ, một đêm tình chỉ là sự giải khuây trong hành trình cô đơn, mỗi sáng tối khi du lịch cô đều nhận được những lời mời như vậy.

Còn Lục Trình An, cô nghĩ anh cũng thế.  

Trong một chuyến đi dài dằng dặc lại tẻ nhạt, gặp một cô gái có nhan sắc và dáng người không tệ, dùng thủ đoạn quen thuộc để quyến rũ cô gái chỉ thêm chút trần tục và phóng túng cho chuyến đi mà thôi.

Thế nên cô đã coi lời tỏ tình của anh là một màn kịch tầm thường.  

Cô từ chối anh.  

Anh không cam lòng, vì vậy quay lại, đó là nguyên do của thái độ mạnh mẽ tối hôm ấy.  

Những suy nghĩ kỳ quặc trong lòng Triều Tịch dần dần trở thành sự thật.  

Cô mở miệng định nói gì đó nhưng cách đó không xa, y tá bất ngờ gọi cô.  

"Bác sĩ Triều, bên này có người tìm cô." Y tá chạy tới từ đầu hành lang bên kia, thở hổn hển, lên tiếng chào hỏi với Thẩm Túy rồi nói tiếp: "Người nọ nói là cô bảo cô ấy đến đây tìm cô."  

Triều Tịch: "Tôi bảo cô ấy đến tìm tôi?"  

Y tá: "Đúng vậy, cô ấy nói cô nói là cô có thể cứu cô ấy."  

Triều Tịch lập tức nhớ ra.  

Là người phụ nữ nhảy lầu kia.  

Cô vô thức nhìn về phía Lục Trình An, anh cũng nhìn lại cô.  

Triều Tịch hỏi y tá: "Cô ấy đâu rồi?"  

"Vẫn đang ở đó."  

"Tôi qua ngay." Triều Tịch vội vàng nói lời tạm biệt với họ rồi rời đi.  

Còn lại ba người.

Lục Trình An dời mắt từ trên người cô sang Thẩm Lâm An đối diện.  

Thẩm Lâm An: "Tôi thật sự không ngờ, vậy mà chúng ta lại gặp nhau trước khi ra tòa, lại còn là ở bệnh viện đấy."  

"Ừ."  

Thẩm Túy ngạc nhiên: "Hai người ra tòa?"  

Thẩm Lâm An cúi đầu cười khẽ: "Gần đây anh nhận một vụ án đặc biệt, không ngờ kiểm sát viên lại là kiểm sát Lục."  

Lục Trình An thản nhiên nói: "Tôi cũng không ngờ anh lại nhận vụ án này."  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!