Tiếng nhạc quen thuộc trong những lễ cưới vang lên. Khung cảnh lãng mạn khiến nhiều người ngưỡng mộ kia thật sự quá hoành tráng đi
Hàng Hạo đứng một bên với bộ lễ phục chú rể, hắn ta mỉm cười nhìn Nhược Uyển được Trang Thiếu Tường dẫn vào lễ đường, cái khăn trùm đầu dường như che đi hết khuôn mặt của cô, làm cho Hàng Hạo không thể nhìn rõ được bên trong.
Nhưng nhìn sơ về vóc dáng, thì hắn chắc chắn đây là Nhược Uyển của hắn
Trang Thiếu Tường đưa Nhược Uyển đến gần bên cạnh Hàng Hạo, ông đặt nhẹ nhàng tay con gái mình vào tay của Hàng Hạo
- Mong rằng sau này, cậu sẽ trân trọng Tiểu Ái
Bàn tay của cô run run, rồi lại lạc lỏng. Cô muốn với lấy tay của cha mình, nhưng không được. Hàng Hạo dịu dàng nắm lấy tay cô, hắn ta chỉ cười nhẹ.
Hôn lễ vẫn chưa được tiến hành thì bên ngoài Thất Uông Lang và Tuyền Ân bước vào, ông ta dẫn theo rất nhiều người của tổ chức Ảnh.
Khi nhìn thấy Hàng Hạo, ông ta rất tức giận
- Hàng Hạo, không ngờ cậu chỉ vì cô ta mà dám thoát khỏi Thất mật, cậu không sợ rằng tôi sẽ bắn chết cậu sao?
Nhược Uyển định đưa tay vén khăn ra thì bị Hàng Hạo giữ lại, hắn ôn nhu nói với cô
- Chỉ có anh mới được vén lên. Tiểu Ái, em đứng yên ở đây. Anh sẽ không bao giờ để em bị thương!
Nhược Uyển run lên một cái. Hàng Hạo nhẹ nhàng xoa đầu cô, rồi hắn bước lên phía trước, cô có thể cảm thấy rằng hắn đang che chở cho cô. Hàng Hạo nhìn Thất Uông Lang với ánh mắt cực kì khinh bỉ
- Thất tổng, hôm nay là hôn lễ của tôi.
Nếu ông muốn dự, thì tôi rất hoan nghênh. Nhưng! Nếu ông muốn làm loạn. Vì xin lỗi, Hàng Hạo đây xin lỗi trước.
- Hàng Hạo, tôi muốn giết cậu quả thật rất khó nha. Cậu sống thật dai đi! Nhưng hôm nay... Cậu sẽ không sống được bao lâu đâu!
Nói xong, Thất Uông Lang liền ra lệnh cho tất cả thành viên của Ảnh ập vào để đánh, người thì bắn, người thì đánh. Hàng Hạo một tay ôm chặt lấy Nhược Uyển, một mực vẫn không để cô vén màn lên. Một tay hắn cầm súng chĩa về phía bên Thất Uông Lang
Một lúc sau, Vũ gia cũng đã đến.
Nhìn thấy khung cảnh hỗn loạn như vậy, người đầu tiên Vũ Dạ Triệt lo lắng chính là Nhược Uyển. Khi anh nhìn thấy Thất Uông Lang một tay cầm súng chĩa về phía cô, còn Hàng Hạo đang bảo vệ cô trong lòng.
Xung quanh hai người họ còn có thêm 5 người khác
Như là không kiềm lòng được, Vũ Dạ Triệt liền hét lớn
- Nhược Uyển!
Hàng Hạo bị phân tâm, nhìn lên về phía Vũ Dạ Triệt. Nhân cơ hội đó, Thất Uông Lang mới nổ súng về phía cô, Hàng Hạo nhanh nhẹn đỡ ngay cho Nhược Uyển một phát súng.
Tất cả mọi hành động đều dừng lại, Hàng Hạo hơi nhíu mày, định là sẽ bắn trả nhưng lại bị Tuyền Ân dùng súng bắn vào tay hắn làm súng trên tay hắn rơi xuống
- Hàng Hạo!
Hàng Hạo... Anh không sao chứ?
- Không được vén! Anh không sao... Không sao....
Dứt câu nói đó, những người của Tuyệt Khuyết đều đã giết hết các thành viên của tổ chức Ảnh, Tuyệt Khuyết nhìn thấy Thất Uông Lang và Tuyền Ân liền muốn phanh thây hai tên khốn kiếp này ra, nhưng Thất Uông Lang là một tên mưu mô, ông ta đã chuẩn bị con đường lui cho mình rồi.
Khi cảm thấy không ổn, ông ta liền dùng một quả boom loại nhỏ, rồi biến mất theo làn khói. Trước khi đi, ông ta còn để lại một câu
- Tuyệt gia ngu ngốc, Vũ gia cũng ngu ngốc.
Haha! Sớm thôi! Chúng ta sẽ gặp lại
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!