Trang Nhược Uyển cùng ngồi trên xe với Vũ Dạ Triệt tầm mười lăm phút, cô từng liếc nhìn anh... Hình ảnh Vũ Dạ Triệt tập trung lái xe thật sự quá là đẹp, cô chỉ mỉm cười dịu dàng
Sau khi đưa cô đến một nhà hàng sang trọng, Vũ Dạ Triệt không nhanh mở cửa, còn khóa nhanh cửa xe điều này làm cho Nhược Uyển hơi không hiểu lắm
- Đại boss, sao vậy?
Vũ Dạ Triệt tháo dây an toàn của bản thân ra, một tay giữ lấy sau gáy của cô, một tay nâng cằm của cô lên. Đôi môi mỏng của cô một lần nữa bị anh chiếm giữ
Thật ra mà nói, cô là một diễn viên, hôn cũng hôn nhiều rồi, nhưng đa số đều là hôn giả đều là lợi dụng góc quay và dường như... Từ khi cô bắt đầu sự nghiệp tại Thống Nhất, tất cả các bộ phim cô tham gia chỉ có 2 đến 3 cảnh hôn và dường như cũng chỉ có 1 cảnh giường chiếu duy nhất.
Dùng đầu gối nghĩ cũng biết do Đại boss của cô cắt bớt cảnh rồi.
Sau khi đã thỏa mãn bản thân, Vũ Dạ Triệt mới buông tha cho Nhược Uyển, bấy giờ hô hấp của cô trở nên khá gấp gáp. Anh dịu dàng vén đi lọn tóc vướng trên gương mặt của cô, ôn nhu nói
- Trước mặt tôi, chỉ gọi tên.
Nhớ chưa?
Nhược Uyển xấu hổ đến đỏ mặt, chỉ biết gật đầu rồi Ừm nhẹ. Hài lòng với câu trả lời này, Vũ Dạ Triệt mới bước ra khỏi xe, đi vòng lại và mở cửa cho cô
Cho dù ở trong giới giải trí này, Nhược Uyển có tàn nhẫn bao nhiêu, có thâm hiểm bao nhiêu... Đều có người bao hộ, đương nhiên trong đó có cả anh
Bước vào một phòng ăn lớn, bên trong có mặt của Vũ Dương, Hạ Linh Lam, Tinh Ân, Phàm Quyến và Nhất Miểu Miểu. Đây không phải dàn diễn viên của bộ Tiên Linh Khí sao? Ồ, đang bàn công việc sao?
Nhược Uyển nhìn Vũ Dạ Triệt một cái, người đàn ông này rốt cuộc đưa cô đến đây là có ý gì? Chưa để cô lên tiếng, Vũ Dạ Triệt đã giữ chặt lấy eo của cô kéo cô vào ngồi.
Vũ Dương nhìn gương mặt lạnh lẽo của anh mình mà run rẩy, trong lòng thầm lo lắng
"Chết rồi, chết rồi, chết rồi, làm sao đây, chọc giận ma đầu này xem như chọc đến ông anh hai, lần này tiêu thật rồi!!"
Chưa để Vũ Dương lên tiếng thì Hạ Linh Lam đã nâng ly rượu lên nhìn về phía Nhược Uyển
- Uyển tỷ, ly này em kính tỷ, cảm ơn tỷ đã nhường vai cho em.
Nhược Uyển còn chẳng thèm nhìn đến Hạ Linh Lam, nhàn nhạt ngồi bên cạnh Vũ Dạ Triệt, nhìn một loạt thức ăn trên bàn liền cau mày
- Phục vụ!
Vũ Dạ Triệt lạnh giọng, một cô gái phục vụ e dè đi đến bên. Khuôn mặt lộ ra vẻ sợ hãi
- V... Vâng?
- Đổi món!
Hả? Đây là những gì xuất hiện trong đầu của họ. Đây đều là sơn hào hải vị, đều là đồ thượng hạng cao cấp đó, còn là những món ngon của Châu Âu, nhưng cái tên tổng tài này lại bảo đổi?
Đổi là đổi thế nào đây?
- Đ... Đổi hết sao?
- Vũ Dương, chẳng lẽ chú không biết khẩu vị của Nhược Uyển?
Vũ Dạ Triệt không để đến cô phục vụ, nhìn sang Vũ Dương bằng đôi mắt sắc lạnh
- A... Em biết, em biết. Xin lỗi anh hai, em đổi món ngay!
Thực ra, Nhược Uyển cũng khá kén ăn, chỉ có món Trung Quốc cô mới ăn ngon được, còn những món Châu Âu thế này... Cô nuốt không trôi.
Nhược Uyển nhìn Vũ Dạ Triệt rồi nở một nụ cười bán nguyệt
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!