Sau khi thảo luận xong, liền ai về phòng nấy, Nhược Uyển đưa Mộ Sa đến một nơi bí mật trong phòng kín kia. Vũ Dạ Triệt và Vũ Dương khăng khăng đòi đi theo, nhưng lại bị cô trừng mắt đe dọa, nên hai anh em nhà họ Vũ mới ngoan ngoãn ở lại Uyển Cơ Bảo
Còn Nhược Uyển đưa Mộ Sa đến căn nhà kín đầy hoa kia. Đi đến một tảng đá to, cô phủi phủi nhẹ liền hiện lên một mật mã dài ngoằn, Mộ Sa nhíu nhíu mày không hiểu.
Một lúc sau, Nhược Uyển nhập lại một dãy số khác vào thiết bị điện tử kế bên, Mộ Sa kinh ngạc
Cả hai bước vào phòng, Mộ Sa liền định mở miệng khen thì Nhược Uyển đã nói trước. Giọng nói của cô khá nghiêm túc
- Mộ Sa, số hiệu 73 tổ chức Ảnh.
Vì sao lại phải giám sát tôi?
- Chị... Chị Uyển. Chị nói gì vậy? Em... Em... Em không hiểu...
- Không hiểu? Được! Mộ Sa, cô nhi do Thất Uông Lang nhận nuôi vào 10 năm trước, năm nay 20 tuổi. Là sát thủ tinh anh thứ 73 của Tổ chức Ảnh, tôi nói đúng không? 73?
- Chị.... Chị....
- Đừng gọi tôi là chị. Nói! Vì sao giám sát tôi?
Mộ Sa liền cười lên một tiếng, cô nàng vỗ tay một cái. Cô nàng còn cho rằng Trang Nhược Uyển này chỉ là một hạng người ngu ngốc, nhưng xem ra.
Trực giác của Nhược Uyển không thể xem thường, cũng vì Nhược Uyển nghi ngờ cô ta nên buổi thảo luận hôm nay cô mới bàn riêng với Tuyệt Khuyết
- Tôi cứ nghĩ, Tiểu thư đây ngực to não nhỏ.
Nhưng xem ra, cô cũng còn chút IQ! Đúng tôi là 73. Còn vì sao? Tôi nghĩ... Cô biết hơn ai hết!
Nhược Uyển cười khinh bỉ một tiếng, cô nhanh như chớp phi thân đến bên cạnh Mộ Sa, bàn tay thon dài đưa lên bóp chặt cổ của cô ba.
Ánh mắt sắc lạnh nhìn Mộ Sa hằn lên tia khát máu
- Dường như... Thất Uông Lang rất xem thường tôi? Nên mới phái một tên thuộc hạ ngu ngốc như cô!
- Cô... Cô...
- Mộ Sa, cô biết vì sao tôi lại nghi ngờ cô không?
Mộ Sa nhìn cô, đôi mắt mở to, hơi thở sắp không ổn định, Mộ Sa lắc đầu. Mộ Sa làm việc cho tổ chức đã nhiều năm, chưa từng bị phát hiện, nhưng hôm nay lại bị lật tẩy nhanh như vậy... Cô nàng không cam lòng! Chính là không cam lòng!
- Vì khi nghe chúng tôi nhắc đến Vụ Thị hay Tuyệt Ảnh Quân, ánh mắt hành nghề của cô đã bị thay đổi. Nó chứa một âm mưu to lớn!
Mộ Sa há hốc, cô thật không ngờ một người như Trang Nhược Uyển lại có thể quan sát một người rõ ràng như vậy. Đưa ra câu nói khiến người khác chẳng thể phản bác lại được.
Mộ Sa liền thay đổi ánh mắt nhìn Trang Nhược Uyển
Nhược Uyển hừ lạnh một tiếng rồi ném Mộ Sa sang một bên.
- Hiện tại, đây sẽ là bí mật của chúng ta. Nếu cô dám báo với Thất Uông Lang về tình hình của Tuyệt gia, Vũ Thị hay tôi. Cô liền không toàn mạng!
Nhược Uyển nói xong liền quay người chuẩn bị bước đi thì Mộ Sa phía sau khó khăn đứng dậy, cô ta nói
- Nếu tôi muốn rời tổ chức... Cô có giúp tôi hay không?
- Rời? Chẳng phải cô đã hứa với Thất Uông Lang sẽ bán mạng cho ông ta sao?
- Bao nhiêu năm nay tôi đã bán mạng cho ông ta rất nhiều lần. Tôi cần tiền chuộc thân, cô.. Giúp tôi được không?
- Tiền? Cái này tôi không thiếu. Nhưng làm cách nào để tôi giúp cô, thì đó là biểu hiện của cô!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!