Edit: Tiểu Màn Thầu
Mẹ Thiên luôn bận rộn công việc ở nước ngoài, lần này bà trở về nước, Thiên Chi cảm thấy vô cùng vui vẻ. Còn chưa đến thứ sáu mà cô đã trông mong.
Kỳ thật từ nhỏ đến lớn, bởi vì ba mẹ luôn bận rộn, Thiên Chi không có thời gian ở cùng bọn họ. Nhưng việc đó cũng không sao cả, Thiên Chi luôn nhận được tình yêu thương từ ông bà.
Lúc về già ông bà quyết định chuyển đến một thị trấn nhỏ, cuộc sống trôi qua tự do tự tại. Hơn nữa, bọn họ đối với cô cháu gái nhỏ này cực kì cưng chiều.
Sau đó ông bà lần lượt qua đời, Thiên Chi phải quay về sống với ba mẹ, dường như trong nội tâm cô vẫn luôn phân vân giữa việc quay về hay ở lại nơi đây, dần dần mới thoáng nghiêng về việc quay trở về.
Trong suốt một tuần chờ mong, cùng lúc đó trong khoa cũng thông báo về việc đi thực tập, nhưng thời gian vẫn còn chưa được quyết định, trước tiên chỉ lập ra một danh sách.
Nếu không có việc gì ngoài ý muốn, Thiên Chi và các bạn học cùng khoa sẽ lập thành một tổ nhỏ từ năm đến sáu người.
Trong khoa chỉ định bọn họ đến bộ phận khai phá thiết kế của tập đoàn Lâm thị làm thực tập sinh, kỳ hạn thực tập hẳn sẽ gần một tháng.
Tập đoàn Lâm thị khá nổi danh ở thành phố Ngân, sản nghiệp của công ty này rất lớn, chuyên thiết kế cho những mặt hàng xa xỉ, cũng khai phá thêm những làn sóng cảm hứng mới, hơn nữa bọn họ còn là người kiến tạo thương hiệu cho các công ty nổi tiếng trong nước.
Ngay cả nhân viên của bộ phận khai phá thiết kế, nghiệp vụ cũng phải trải đều ở nhiều mặt. Bởi vì tập đoàn Lâm Thị thường xuyên hợp tác với những thương hiệu nổi tiếng ở nước ngoài, cho nên hằng năm công ty luôn yêu cầu nhân viên phải thiết kế ra nhiều mẫu mã mới.
Lần này có liên quan đến việc nghiên cứu chế tạo và thiết kế sản phẩm nước hoa, mấy năm gần đây ngành này càng ngày càng được chú ý đến, cho nên công ty bắt đầu ra sức tập trung vào việc nghiên cứu chế tạo lâu dài, nhưng việc này không mấy khả quan, vừa mới khởi đầu đã gặp rất nhiều khó khăn, còn phải tạo ra một thương hiệu nước hoa thuộc về riêng mình đã khó nay càng khó hơn.
Lãnh đạo của công ty chi không ít tiền để mời gọi nhân tài, cách làm này vừa hay lại có thể kết hợp với phương án bồi dưỡng nhân tài mới của đại học Kinh Đại, vì vậy cả hai bên đã trực tiếp ký kết hiệp ước với nhau.
Thời điểm Thiên Chi nhìn thấy bốn chữ tập đoàn Lâm Thị, trong lòng thầm cảm khái một phen.
Cô xem sơ qua nội dung thực tập một chút, dựa theo năng lực mà sắp xếp, nửa điểm thiếu chuyên nghiệp cũng không có, như vậy xem ra, Lâm thị khá chú trọng phương diện này, cho nên họ đã bỏ không ít tiền bạc và tâm huyết vào đây.
Bởi vì ngành thiết kế chuyên nghiệp khá đặc thù, Thiên Chi và các bạn cùng phòng không có dự định sẽ thi lên thạc sĩ.
Một là đi ra ngoài đi thực tập, hai là dựa vào quan hệ mà chiếm một vị trí tốt, ba là phải chứng minh năng lực của mình trong các cuộc thi trong nước, đây mới là sự lựa chọn tốt nhất, cũng là một tờ giấy thông hành hoàn hảo nhất.
Năm trước Thiên Chi đã tham gia cuộc thi thiết kế toàn quốc, giành được giải ba, kết quả không tốt cũng không tệ, nhưng nếu bước ra đấu trường quốc tế, quả thực vẫn còn thua kém rất nhiều.
Hơn nữa năm trước cô vốn có ý định muốn rút khỏi hạng mục thiết kế này, vì có liên quan đến việc đi sâu vào việc phác thảo bản vẽ, cô không quá am hiểu nhiều về việc phân chia tỷ lệ. Khi đó toàn bộ khoa thiết kế chuyên nghiệp của Kinh Đại vừa mới phân lớp, kỳ thật cô cũng không quá chú tâm vào việc chuẩn bị cho cuộc thi này.
Nhưng năm nay hạng mục đề thi tương đối mới mẻ độc đáo, ngoại trừ một hai quy định giống cuộc thi năm trước, lần này còn thêm vào một số quy định mới như không được sao chép tác phẩm của người khác, cam đoan không nhờ người khác trợ giúp, tuyệt đối không lấy ý tưởng từ những thiết kế nổi tiếng mấy năm gần đây.
Việc này đối với Thiên Chi không phải là vấn đề lớn, sau khi xem kỹ hình thức tham gia, thực ra những quy định cũ chính là tiền đề của những quy định mới, như vậy càng có không gian để phát huy sáng tạo ra những con đường mới.
Bởi vì là vòng sơ khảo mọi người trong nước có thể trực tiếp gửi bài dự thi đến đó, đề tài tự do không giới hạn, Thiên Chi dựa theo sở thích của mình mà phát hoạ bản thảo, cũng chuẩn bị giống như năm trước, chờ đến trận chung kết sẽ bộc lộ hoàn toàn năng lực.
Cô không thích đi đến thư viện, những lúc không lên lớp, dứt khoát cầm tablet, ngồi trong phòng ký túc xá mân mê phác thảo bản thiết kế. Ở đây không tính là quá yên tĩnh, nhưng không quá ồn ào, có đôi khi mọi người trong phòng chỉ chú tâm làm công việc của mình, không ai nói với ai lời nào.
Thiên Chi thầm nghĩ như vậy cũng tốt, khi cô thiết kế không thích bầu không khí quá yên tĩnh, dễ lâm vào vòng tuần hoàn chết và bế tắc, trong lúc vẽ mệt mỏi thỉnh thoảng sẽ thư giãn, nói chuyện phiếm với bạn cùng phòng, hay là ăn chút gì đó, như vậy mới khiến trạng thái thả lỏng.Trước một đêm quay về nhà, Thiên Chi thường ở lại phòng không ra ngoài.
Vốn dĩ Đường Thu Thu vẫn đang trầm mê trong một phim thần tượng, nhưng không biết cô ấy phát hiện ra tin bát quái chấn động gì mà đến mức phải há miệng hét to.
"Trời ạ, các cậu biết tin gì chưa! Hai vị minh tinh lưu lượng yêu nhau kìa, còn công khai trên Weibo nữa, trên bảng tin Weibo của tớ đều tin tức liên quan đến bọn họ, thật đáng sợ!"
Thư Hoà ngồi bên cạnh mắt cũng không buồn nâng lên, nét mặt thẳng tắp như một tờ giấy trắng, "Đường Thu Thu, sao cậu lại như thế này, có cần tớ nhắc nhở cậu một lần nữa không, tin tức này đêm qua đã xuất hiện rồi."
"…. Thật sao?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Thu Thu nhăn lại, dường như lời nói bị nghẹn trong họng.
Sau khi được Thư Hoà lên tiếng khẳng định, Đường Thu Thu quay đầu nhìn về phía Thiên Chi, trong ánh mắt chứa đầy ẩn ý không cần nói cũng biết.
Bùi Anh vẫn luôn là người đi sớm về trễ, hiện giờ còn chưa quay về phòng, cuối cùng Thiên Chi trở thành tấm bia, Đường Thu Thu chỉ còn biết trông chờ vào Thiên Chi.
Hiện giờ Thiên Chi đang chơi điện thoại, nghe vậy liền thành khẩn gật đầu, "Hôm qua tớ cũng đã nhìn thấy tin tức này."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!