" Anh... anh nói cái gì tào lao vậy..."
Dạ Nhi Nhi nhìn anh, cả mặt đều nóng bừng lên.
" Anh nói không đúng sao? Anh còn từng tắm cho em đó." Đông Tâm thẳng thắng bảo.
Dạ Nhi Nhi đỏ ửng cả mặt lên, đầu dường như muốn bốc khói.
" Bộ... em định kết hôn với người khác sao?."
" Trong khi những gì anh cần thấy... anh đều thấy hết trên người em rồi." Đông Tâm thủ thỉ.
" Lúc em dậy thì, anh cũng là người mua cho em áo ngực đấy."
" Bây giờ thì đầy đặn quá rồi."
Đông Tâm bảo.
Dạ Nhi Nhi bị những lời anh nói làm cho ngượng ngùng.
Anh... anh làm sao vậy chứ?
Tự dưng hôm nay lại nói những chuyện đáng xấu hổ này.
Cô muốn trốn tránh Đông Tâm, thế nhưng anh không cho phép.
Anh nhìn thẳng vào mắt cô, bảo:" Nhi, chúng ta đến lúc nên yêu đương rồi."
" Làm bạn gái anh nhé?."
Đông Tâm mạnh dạng mở lời.
Thật ra anh luôn ám chỉ cho cô qua hành động của mình.
Nhưng Dạ Nhi Nhi cũng là con gái, ai cũng muốn có cảm giác an toàn, một mối quan hệ rõ ràng.
Anh cũng nghĩ đến chuyện làm rõ này lâu rồi, nhưng đều chưa có cơ hội.
Cả hai cũng ở cạnh nhau lâu vậy, cứ để như vậy cũng chỉ là lãng phí thời gian.
Thanh xuân, tuổi trẻ đều có hạn.
Dạ Kỷ Thành đã giúp anh đi lên một bước, anh cũng phải nhân cơ hội đấy làm bàn đạp nhảy cao lên đỉnh cao chứ?
" Nhi, em đồng ý không?." Đông Tâm ôn nhu hỏi, anh nới lỏng tay cô ra.
Dạ Nhi Nhi có chút đơ đơ ra, thấy tay mình đã cử động được, cô liền rút tay lên, ôm lấy cổ Đông Tâm kéo anh xuống.
Cô nhắm tịt hai mắt, mạnh dạng khóa môi Đông Tâm lại.
Cô... cô...
Lần đầu cô học cách chủ động mạnh bạo như thế này!
Đông Tâm cũng có chút bất ngờ, không nghĩ cô gái nhút nhát của mình hôm nay lại chủ động như thế.
Anh liền đưa tay lên giữ gáy cô, ăn ý phối hợp nhịp nhàng.
" Em... em đồng ý..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!