" Ô.."
Dạ Kỷ Thành nhận được tin con trai Lương gia xảy ra tai nạn.
Hôm qua cậu còn được báo sắp tới phải đến dự bữa tiệc của Lương gia thay ba mình, hôm nay đã nhận được tin bữa tiệc hủy bỏ.
Hình như bữa tiệc này yêu cầu phải đưa bạn nhảy đk cùng.
Cậu còn đang suy nghĩ nên tìm ai cùng mình.
Mà khoan... hình như cũng sẽ có mời Đông Tâm.
" Đừng bảo anh ấy..."
Dạ Kỷ Thành lẩm bẩm.
" Em làm gì đấy?."
Dạ Nhi Nhi đi đến hỏi, trên tay cầm quả táo vừa mới rửa xong.
" Không có gì đâu." Dạ Kỷ Thành đáp.
Ánh mắt cậu liền chú ý đến trái táo trên tay chị gái mình.
" Chị, chị nên gọt táo." Dạ Kỷ Thành bảo.
" Nhưng chị thích ăn như vậy." Dạ Nhi Nhi cứng đầu đáp.
Dạ Kỷ Thành đứng dậy, cậu đi đến giật lấy trái táo trên Dạ Nhi Nhi.
" Ngồi yên đó, em đi gọt táo cho chị ăn."
Nói xong, cậu đi vào bếp.
Dạ Nhi Nhi ngồi đó cười hì hì.
Có em trai như vậy cũng là phước phần lớn.
Từ nhỏ Kỷ Thành đã chu đáo mà đến đáng sợ, trái cây đều lột vỏ giúp cô.
Có hôm cô chỉ nói muốn ăn thanh long bỏ hạt, kiwi không hạt, Dạ Kỷ Thành liền tỉ mỉ ngồi bốc hạt ra cho cô.
Dạ Kỷ Thành trong bếp gọt táo cho cô, suy nghĩ đến ngày chị gái mình về cùng một nhà với Đông Tâm.
" Chỉ có anh ấy mới chịu nỗi chị mình."
Dạ Kỷ Thành lắc đầu.
Chỉ có ba, cậu và anh Đông Tâm chịu được tính tình của Dạ Nhi Nhi.
Nếu có người đàn ông khác, người đó chắc cũng là người, nhưng là loại người cần đóng khung bỏ hộp để cất kỹ.....
Sân bay.
Lợi Dung Nghi kéo vali ra khỏi sân bay, người đầy kiêu ngạo.
" Lợi tiểu thư."
Tài xế của Lợi gia đầy cung kính, đi đến kéo vali giúp cô, đem vào cốp xe bỏ vào trong..
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!