" Cho người đến đó trước đi.
" Dạ Nhi Nhi ra lệnh.
Nói xong, cô cúp máy, đi đến tủ mở ra.
Đưa tay lấy chiếc áo khoác, cô cầm khẩu súng lục trong tay.
Hôm nay! cô đành phá lệ vậy!
Hiện giờ tâm trạng anh đang không ổn, cô vẫn nên rời khỏi nhà một cách âm thầm tốt hơn.
Dạ Nhi Nhi lái xe khỏi gara xe, cô đạp chân ga phóng đi.
Bên trên, Đông Tâm nhấc điện thoại lên, nhìn chiếc xe của cô đang rời đi.
" Cho người đi theo thiếu phu nhân, bảo vệ cô ấy.
"
" Tôi sẽ đến sau.
"
Nói xong, Đông Tâm cúp máy, anh đi đến phòng ngủ, mở tủ ra.
Quả nhiên!
Khẩu súng lục cô luôn giấu diếm anh đã đem đi?
Dạ Nhi Nhi! cuối cùng em đang giấu anh cái gì?
!
Căn cứ.
Trì Bất Trương một tay ôm lấy Đông Nhiễm, anh cứ ngồi đó ôm lấy cô.
Đông Nhiễm cũng không biết người đàn ông này đang suy nghĩ gì, nhưng vòng tay của anh ta rất ấm áp.
Dường như đều muốn bảo vệ cô.
" Tại sao? Rõ ràng hôm đó cô có thể thoát khỏi sự khống chế của tôi cơ mà.
" Trì Bất Trương hỏi.
" Anh nhận ra rồi sao?.
" Đông Nhiễm hỏi.
Không nghĩ anh tinh mắt như vậy.
" Phải! và tại sao?.
"
" Tôi muốn xem Cung Diễn Thần đối xử với tôi ra sao.
" Đông Nhiễm bảo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!