Chương 46: (Vô Đề)

" Nếu không thì sao?." Dạ Nhi Nhi hít thật sâu, cô giữ bình tĩnh hỏi.

\[ Nếu không...\]

\[ Em đủ thông minh mà, Đông Nhiễm sẽ bỏ mạng đấy.\]

Nói xong, Cung Diễn Thần liền cúp máy.

Dạ Nhi Nhi buông điện thoại xuống, tay nắm chặt, cô cố giữ bình tĩnh.

Cô bây giờ không cần biết Cung Diễn Thần là ai, cho dù là thần thánh phương nào, nhưng nếu đụng vào một sợi tóc Đông Nhiễm thì..

Cô quyết đối đầu với anh ta cho dù anh ta là gì.

Cạch

Đông Tâm đẩy cửa đi vào, thấy cô đứng đó, anh hỏi:" Nhi, có chuyện gì sao?."

Dạ Nhi Nhi nghe tiếng anh mà giật mình, vội giữ bình tĩnh, quay đầu lại.

" Không... không sao.."

Đông Tâm cau mày, đi đến chỗ cô.

" Em đang lo cho Nhiễm sao?."

Dạ Nhi Nhi gật đầu.

Tuy biết được Cung Diễn Thần đang giữ Đông Nhiễm trong tay, nhưng vẫn không nên nói với Đông Tâm.

Tuy cô không biết mình đối với Cung Diễn Thần là gì và ra sao.

Nhưng chuyện này cũng một phần lỗi của cô, cô sẽ tự mình giải quyết.

Đưa Đông Nhiễm về cho anh, trả cô em gái cho Đông Tâm.....

Trì Bất Trương kéo mền lên đắp cho Đông Nhiễm, sau một hồi dạy học cho anh, cô đã mệt và ngủ thiếp đi.

Trì Bất Trương xoay người rời đi, đóng cửa lại, anh rời khỏi nơi đó.

Anh vừa đi, Đông Nhiễm mở mắt ra, cô ngồi dậy, thu mình một góc.

Cung Diễn Thần...

Tôi muốn xem anh làm gì tôi những ngày tiếp theo.....

Trì Bất Trương trở về Cung gia, đúng lúc Cung Diễn Thần vừa muốn gọi anh về.

" Từ hôm nay không cần đưa cơm đến cho Đông Nhiễm nữa." Cung Diễn Thần ra lệnh.

" Anh... muốn bỏ đói cô ta sao?." Trì Bất Trương khựng lại hỏi.

" Phải." Cung Diễn Thần đáp.

Mặc cho anh quen biết Đông Nhiễm, nhưng muốn có Dạ Nhi Nhi, anh đành ra tay nặng với Đông Nhiễm.

" Sao vậy? Cậu không nỡ sao?." Cung Diễn Thần nhìn Trì Bất Trương hỏi.

" Không, tôi không dám." Trì Bất Trương đáp, tay nắm chặt cố giữ bình tĩnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!