Chương 36: (Vô Đề)

Dạ Nhi Nhi được đẩy nhanh vào phòng cấp cứu.

Đông Tâm đứng bên ngoài, nhìn hai tay đầy máu, anh cố hít thật sau, bình tĩnh bản thân lại.

Anh không được hoảng, cô cần anh bên cạnh.

" Mình phải bình tĩnh.

" Đông Tâm hít thật sâu, quay người đi.

Anh đến nhà vệ sinh, cố gắng rửa sạch máu trên tay, càng rửa càng sợ hãi, hai tay Đông Tâm rất run khi chà xát vào nhau, anh lúc này chỉ muốn hét thật lớn.

Đông Tâm hít thật sâu lần nữa, giữ bình tĩnh.

Lau khô tay, anh trở về phòng cấp cứu, đứng nhìn cánh cửa.

Anh cố bình tĩnh bản thân hơn, gọi điện báo cho mọi người một tiếng.

Khi không cô lại bị kẻ lạ đâm như vậy! còn làm liều như thế.

Đông Tâm nắm chặt điện thoại, anh ngồi thẳng xuống đất, nhìn cánh cửa, ánh mắt đầy hy vọng.

" Nhi! em đừng xảy ra chuyện! "

" Anh xin em! "

Anh gục đầu xuống, lẩm ba lẩm bẩm.

!

Lợi Uất Chi đi trên đường, tay cầm túi nhỏ túi lớn, cô vừa đi siêu thị về, Dạ Kỷ Thành bảo sẽ đến ăn cơm tối với cô nên cô đặc biệt đi.

Vừa sang đường, cô đụng phải một người đầu tóc rủ rượi, quần áo xộc xệch, chân cũng không mang giầy, trên áo còn dính chút máu.

Lợi Uất Chi hơi lo lắng, cô đi đến, tốt bụng hỏi thăm:" Cô gì ơi! có cô đau chỗ nào không?.

"

Lợi Dung Nghi ngẩn đầu nhìn Lợi Uất Chi, do tóc tai cô ta rối xù lên nên cô không nhận ra.

Lợi Dung Nghi bỗng bất ngờ đứng lên, sự bật dậy đó làm cô giật cả mình mà lùi lại.

Lợi Dung Nghi nở nụ cười đầy man rợ! lập tức rút dao trong túi ra lao đến chỗ Lợi Uất Chi.

Phập

Lợi Uất Chi trợn mắt to! hình như!

Cô vừa bị đâm phải không?

Lợi Dung Nghi đâm sâu vào bụng Lợi Uất Chi, sau đó liền rút dao ra, bỏ vào túi quay đi.

Lợi Uất Chi chưa hiểu chuyện gì, chỉ cảm thấy bên dưới rất đau! có gì đó ẩm ướt!

Cô đưa tay lên, thấy máu đỏ! hai tay run rẩy, cả người cũng ngã xuống.

Người đi đường nhìn thấy liền hét lên.

" Giết! giết người rồi!!!!!".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!