Chương 10: (Vô Đề)

" Đông tổng, Lợi gia muốn mời ngài đến dự tiệc." Thư ký lên tiếng.

Đông Tâm có chút nhăn mặt, anh không đáp gì, nhìn Dạ Nhi Nhi đang ngủ gật trong lòng mình.

Thư ký quay đầu nhìn anh.

Đông Tâm gật đầu một cái, đưa tay lên làm dấu hiệu, đừng nói chuyện.

Kẻo làm Dạ Nhi Nhi thức giấc.....

Lợi gia.

Lợi Dung Nghi sau khi biết được Đông Tâm nhận lời mời đến dự bữa tiệc của mình, liền vui vẻ, bản thân còn cố gắng chải chuốt đến hôm đó phải lộng lẫy trước mắt anh.

Lợi Uất Chi dĩ nhiên biết chuyện.

Chỉ cảm thấy Lợi Dung Nghi này luôn tỏ vẻ thông minh, xinh đẹp, có tất cả.

Cơ mà bên trong thì ngu lâu dốt bền khó đào tạo mất cmnr.

" Vì yêu cứ đâm đầu." Lợi Uất Chi lắc đầu thở dài, dù sao cũng là cùng cha khác mẹ, chỉ thấy chị ta thật đáng thương hại.

Yêu một người đàn ông không yêu mình lâu như vậy.

Có đáng không? Cũng tốn không ít thanh xuân rồi còn gì?

" Lợi Uất Chi, ba nói cho con biết, nếu con làm bẻ mặt Lợi gia trong bữa tiệc thì đừng trách ba." Lợi lão gia đâu ra xông vào phòng của Lợi Uất Chi, cô căn bản tai đang nghe đeo tai nghe, làm gì nghe thấy rõ những lời ông nói chứ.

Cô đưa tay tháo tai nghe ra, nhìn người đàn ông trước mắt.

Đây là ba ruột cô! Là ba ruột cô đấy!

Năm xưa ông dắt người tình cũ về chính là Lợi phu nhân chính thức bây giờ, còn nói trước khi kết hôn với mẹ cô đã qua lại với người phụ nữ khác, đã lỡ lầm có một đứa con rồi.

Mẹ cô vì quá sốc, căn bệnh tim đã làm bà ra đi mãi mãi.

Từ đấy Lợi Uất Chi cũng chẳng muốn nhìn lấy gia đình này nữa, chỉ tổ là vỏ bọc cả thôi.

" Vậy đâu cần tôi xuất hiện?." Lợi Uất Chi đáp.

" Mày không xuất hiện báo chí sẽ nhìn đến, tốt nhất hãy làm đúng vai trò của mình."

Lợi phu nhân hóng hách đi vào, khoanh tay ngẩn cao mặt nhìn cô.

Lợi Uất Chi liền tỏ vẻ khinh khi.

Gì đây?

Tình làm vẻ gia trưởng với cô à? Trông bộ dạng của người phụ nữ này..

À... tsueday mới đúng, một tsueday khiến bản mặt mình dày như mặt đường.

Mà mặt đường cũng không dám so với bà ta.

Nghĩ đến lại buồn cười.

" Mấy người cũng lo diễn xuất tốt đi chứ." Lợi Uất Chi nhìn cả hai, tỏ vẻ ý tốt nhắc nhở.

" Chứ mất công... báo chí biết được người của Lợi gia ai ai cũng mang mặt nạ đến mấy lớp, lúc đó lại đổ lỗi cho tôi làm sai lại khổ." Lợi Uất Chi cô bảo thêm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!