"Tình huống bên em thì Thẩm Trí đã nói cho chị biết sơ qua rồi, bây giờ chị cần phải nghiên cứu thật chi tiết tình tiết bên trong mới có thể chuẩn bị thật tốt" Sau khi Cảnh Hoà ngồi xuống lập tức nói.
Từ Khả gật đầu, cô đi qua quầy thu ngân bên kia lấy giấy bút ra.
Quầy thu ngân này cũng do cô mới tự mình lắp ráp lại, máy tính trên quầy cũng cần phải sửa mà cũng không biết có sửa được không nữa, nếu không được chắc là phải mua cái mới.
Đầu tiên Cảnh Hoà hỏi về chuyện của bản thân cô, hỏi rất cẩn thận và chi tiết.
[Sau khi ba mẹ nuôi qua đời thì mối quan hệ nhận nuôi giữa em và họ có còn thành lập hay không ạ?]
Từ Khả hỏi một câu mà đối với cô đó là vấn đề quan trọng nhất.
"Đương nhiên vẫn sẽ thành lập, loại quan hệ này trừ khi là do hai bên sống với nhau nảy sinh nhiều mâu thuẫn khó giải quyết rồi gửi đơn lên pháp viện yêu cầu xoá bỏ hoặc là khi người nhận nuôi có hành vi ngược đãi người được nhận nuôi, bằng không nếu có tử vong cũng sẽ không xoá bỏ được quan hệ nhận nuôi này" Cảnh Hoà giải thích.
"Cho nên căn cứ theo pháp luật mà nói thì bản thân em bây giờ không còn quan hệ gì với gia đình sinh ra em cả, cũng không cần phải có nghĩa vụ nuôi dưỡng bọn họ"
Từ Khả yên tâm mà gật gật đầu, rồi mới kể một lượt từ đầu tới đuôi chuyện ngày hôm đó xảy ra cho Cảnh Hoà nghe.
Thẩm Trí ngồi một bên, càng nghe thì đôi mày của anh càng nhíu chặt.
"Bị thương có nặng hay không?" Sau khi nghe xong thì Cảnh Hoà mới hỏi.
[Bàn tay phải của em bị tổn thương đến gân cốt, bên cục cảnh sát đã khám qua, còn trên người thì bầm tím vài chỗ thôi ạ]
Từ Khả nói.
"Vết thương này cũng chỉ được tính là vết thương nhẹ, phía tư pháp khám định thì tiêu chuẩn cao hơn và những vết thương cũng nặng hơn nhiều" Hai mày Cảnh Hoà cũng cau lại, tuy xét trên phương diện pháp luật là thế này nhưng khi một cô gái không thể nói chuyện được mà bị người ta đè trên mặt đấy đánh thì cũng đủ để khiến cho người khác cảm thấy thật kh*ng b*.
Vốn dĩ gương mặt Thẩm Trí đẹp trai là thế nhưng bây giờ nghe đến mấy lời này thì đã xám xịt, tối hôm qua cô cũng không có kể mấy chuyện này ra.
[Video còn ở cục cảnh sát]
Từ Khả cúi đầu viết chữ nhanh như bay: [Em sẽ tổng hợp một danh sách tổn thất của cửa tiệm cho chị, cũng bao gồm điện thoại di động và mấy thứ mới mua này, còn tủ lạnh thì phải đợi ngày mai thợ đến xem mới biết cụ thể tốn thêm bao nhiêu tiền]
"Còn có mấy ngày ngưng không bán nữa, thêm cả toàn bộ số bánh kem mà bọn họ phá nát hôm đó" Thẩm Trí ngồi một bên góp thêm một câu vào.
Nghe vậy thì Cảnh Hoà mới ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn anh một cái, ngón tay thon dài của anh vẫn luôn đặt trên bàn phím máy tính, nhưng hình như hơi trắng bệch.
Từ Khả gật gật đầu.
"Được, chuyện bên này chị cũng hiểu hết, ngày mai chị sẽ đi một chuyến đến cục cảnh sát bên kia" Cảnh Hoà nói xong thì đóng cuốn sổ lại, đứng lên chuẩn bị rời đi.
Từ Khả cũng đứng lên đi theo chị ấy, cô muốn hỏi về vấn đề đại diện tố tụng.
"Chuyện em không thể nói chuyện hoàn toàn là do tâm lí có vấn đề, mà loại này vẫn có thể đi trị liệu để khôi phục lại" Cảnh Hoà nhìn cô cười nói.
Vừa rồi cô ấy có hỏi qua tại sao cô không thể nói chuyện, tuy cô vẫn luôn giấu giếm nhưng cơ bản vẫn biết được đây là do nguyên nhân tâm lý tạo thành.
Từ Khả mím môi rồi lại gật đầu.
Cô cũng không thèm để ý bản thân mình có thể nói được hay không, cô cũng biết đây là do tâm lí của mình nhưng mà không còn cách nào cả, chính là do cô không tự vượt qua được bản thân mình.
"Cậu cứ lên xe trước đợi tớ chút, tớ muốn nói thêm với em ấy mấy câu" Thẩm Trí đưa chìa khoá xe cho Cảnh Hoà rồi bảo cô lên xe chờ anh trước.
"Ừ, bye" Cảnh Hoà nhận lấy chìa khoá cũng không nhiều lời thêm.
Thẩm Trí kéo cửa cuốn lên, đợi khi cô đi vào thì anh mới kéo thấp cửa cuốn xuống nữa.
[Phí tố tụng thu như thế nào vậy anh, em có cần gửi tiền cọc trước không?]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!