Chương 25: (Vô Đề)

Từ Khả rất nghiêm túc mà lắng nghe, vừa nghe vừa nhìn Trần Tứ gắp tôm đã nướng chín bỏ vào trong chén của mình.

"Lúc Thẩm Trí đi học đại học thì có quen ba cô bạn gái, dài nhất cũng không tới ba tháng hơn nữa toàn là mấy cô ấy theo đuổi anh ấy thôi, mà cũng đều là do bên đàng gái lên tiếng chia tay trước" Nói đến đây thì Trần Tứ nhíu mày lại.

"Lúc học đại học thì anh ấy rất bận rộn, lúc nào cũng vội vàng học cho hết học phần để được tốt nghiệp, còn lại thì bận mấy công việc của anh ấy, nhưng mà thật sự anh ấy đối với con gái rất tốt, là người đàn ông tôn trọng phụ nữ nhất mà chị từng gặp qua đó!"

"Khi quen người bạn gái đầu tiên á thì hai người ấy còn chưa được nắm tay nhau nữa kìa, Thẩm Trí cùng cô ấy hẹn hò đều là ở thư viện hoặc phòng thí nghiệm, hoặc là dắt theo cô ấy đi tìm giáo sư để thảo luận về luận văn, kì quái ghê luôn á. Nhưng thật ra những yêu cầu của cô ấy thì Thẩm Trí đều thoả mãn, chị nhớ là lúc đó trùng hợp vào dịp lễ tình nhân nên cô ấy đòi anh ấy tặng cho một sợi dây chuyền đắt tiền, anh ấy nói tặng là tặng"

[Vậy tại sao cô ấy lại đề nghị chia tay?]

Từ Khả cảm thấy hơi tò mò, một người luôn khiến cho người khác cảm thấy kinh diễm như Thẩm Trí thì đã gặp một lần rất khó mà quên được, nếu như đã thương thì cả đời cũng không bỏ được anh.

Dù sao thì theo như trong suy nghĩ của cô thì cả đời sau của cô đều sẽ không quên được Thẩm Trí.

"Cố gái ấy không cảm nhận được rằng anh ấy thích mình, tuy là những yêu cầu vô lí mà cô ấy đề ra thì anh sẽ đáp ứng nhưng mà thật sự là anh ấy không để tâm mình trên người cô ấy, anh ấy không động lòng. Hơn nữa lần đó đồng ý ở bên nhau là vì cô gái ấy theo đuổi quá lâu rồi, còn bạn gái thứ hai là cùng người khác đánh cược để đến theo đuổi anh ấy, anh ấy thấy thú vị nên đồng ý luôn!"

"Em biết anh ấy có một cô em gái không?" Trần Tứ đột nhiên hỏi

Từ Khả gật đầu.

Anh thương yêu con gái của em mình như thế thì chắc chắn cũng vô cùng thương em gái rồi.

"Thẩm Trí rất thương em gái anh ấy, coi như là một tay nuôi lớn em ấy đó. Ba mẹ họ trước kia đều ở nước ngoài, khi còn nhỏ em gái gặp không may, lúc anh ấy học đại học thì em gái tuổi còn nhỏ lắm, cho nên mỗi tháng anh ấy đều sẽ bớt chút thời gian để về đây hai lần, điều này cũng là nguyên do khiến anh ấy luôn vội vàng học cho xong để nhanh tốt nghiệp"

Trong sinh mệnh của Thẩm Trí, ít nhất là ở quãng đời trước đều do em gái anh ấy chiếm hơn nửa, tình cảm hai anh em tốt đến mức khiến cả Trần Tứ đều hâm mộ không thôi.

"Cô bạn gái thứ ba là người anh ấy quen lâu nhất nhưng cũng chỉ có ba tháng mà thôi, cô gái đó vô cùng xuất sắc, cũng xinh đẹp nữa, là một hoa khôi đó, là người thủ đô nên trong nhà hẳn là điều kiện tốt lắm."

Từ Khả ngửi được mùi thơm rồi nên sợ thịt trong khay khét lên, nên cô nhanh tay gắp vào trong chén Trần Tứ ý để chị ấy đừng nói nữa.

Nhưng mà có thể nghe mấy chuyện này của Thẩm Trí, hiểu thêm một chút về con người anh thì cô cũng cảm thấy hơi vui, hơi thú vị.

Thật ra cô vẫn luôn tò mò rằng sao một người ưu tú như Trần Tứ, lớn lên cũng xinh đẹp như vậy, đứng bên cạnh Thẩm Trí cũng xứng đôi mà sao hai người chưa "xẹt điện" lẫn nhau nữa.

Trần Tứ uống một ngụm nước ngọt rồi tiếp tục tám: "Cô gái đó chắc được trong nhà chiều chuộng lắm nên hình như mắc bệnh "công chúa", nhưng nhìn chung cũng vẫn đáng yêu. Vì theo đuổi Thẩm Trí mà tốn kha khá thời gian đó, ban đầu Thẩm Trí còn từ chối tận mấy lần nhưng không hiểu vì lí do gì mà sau này anh ấy lại đồng ý tìm hiểu."

"Lúc ấy Thẩm Trí đang học năm ba đại học, tuổi cũng không lớn nhưng đã chuẩn bị bảo vệ luận văn tốt nghiệp rồi đó"

[Thẩm Trí thật sự rất lợi hại]

Nghe đến đây Từ Khả không khỏi phải khen ngợi anh một câu, trong đầu không ngăn được gương mặt tươi cười kia cứ xuất hiện.

Còn có tối ngày hôm đó biểu cảm của anh ở trong tiệm cô mà sặc một ngụm khói nữa…

Cô thật sự không hiểu, tối hôm đó cô cũng không nói gì mà sao Thẩm Trí có vẻ kinh ngạc như thế.

"Ừ ừ" Trần Tứ gật đầu: "Dù sao thì anh ấy quen cô gái thủ đô chỉ có ba tháng, có lẽ cô gái ấy thật sự không cảm nhận được sự yêu thích của anh ấy nên đã đề nghị chia tay, Thẩm Trí đồng ý luôn, chia tay được một tháng thì cô gái ấy lại đổi ý mà chạy đến tìm anh ấy mấy lần luôn"

"Lần này Thẩm Trí không đồng ý nối lại tình xưa, chỉ nói rằng cô ấy rất giỏi vì thế không nhất thiết phải lãng phí thời gian ở trên người anh ấy, phải đặt trọng tâm vào việc học hành. Chị vẫn mãi nhớ được anh ấy nói với cô gái ấy một câu rằng: [Thế giới của em không nên chỉ có mình anh, em vốn nên đi tận hưởng cuộc sống này, theo đuổi nhiều thứ hơn là anh.

Tình yêu cũng được, lý tưởng cũng được, cho dù là những chuyện vô vị cũng được miễn là em cảm thấy thư thái với việc em làm thôi!]

Ngay cả lúc anh ấy cự tuyệt tình cảm của một cô gái cũng cự tuyệt một cách vừa khéo léo vừa dịu dàng đến thế sao.

"Lúc ấy chị luôn trộm đoán rằng phải chăng anh ấy có chướng ngại về tình cảm hay không" Trần Tứ bĩu môi, chị ấy chấm cà tím vào gia vị: "Nhưng mà cô gái ấy không có nghe lời mà chia tay đâu nha, sau này còn có ý nhảy lầu để ép buộc anh ấy quay lại đó!"

"A!" Từ Khả lộ ra biểu cảm kinh ngạc mà không thể phát ra tiếng nào.

"Thiệt ra chuyện này cũng phải trách chị, hôm đó chị tìm Thẩm Trí có việc nhưng mà không cẩn thận đã khoác tay qua vai anh ấy, khiến cô ấy nghĩ Thẩm Trí không chịu quay lại là vì chị nên mới khóc lóc chạy đến sân thượng trường học đòi nhảy lầu"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!