Vừa rời khỏi trung tâm thương mại thì đã không còn nghe được tiếng nhạc năm mới nữa, nên cảm thấy hai lỗ tai nhẹ nhõm, yên tĩnh hơn nhiều.
Có cơn gió thổi nhẹ qua khiến Từ Khả cảm thấy lạnh lẽo mà rụt cổ lại.
"Em tự về được không?" Thẩm Trí nghiêng đầu nhìn cô, thấy nửa gương mặt của cô đã chôn vào trong khăn quàng cổ rồi.
Ở đây cách cửa tiệm cô cũng không xa lắm, đi khoảng mười phút là tới.
Từ Khả gật đầu, cô nhìn anh một cái rồi lại dời mắt về nhìn Thẩm Duy.
Có lẽ là đã mua được pháo hoa nên lúc này đây trông cô nhóc rất là vui vẻ, tay còn đang nắm hai quả cầu bằng lông đính kèm trên cái nón của bé.
[Vậy em về trước, năm mới vui vẻ]
Cô cầm điện thoại đánh chữ.
Chắc hẳn xe của anh đậu gần trung tâm thương mại thôi, người đến đây đón năm mới không nhiều lắm nên vẫn còn rất nhiều chỗ đậu xe.
Ánh mắt Thẩm Trí nhìn đồ ăn trên tay cô một lúc thật lâu rồi mới ngẩng đầu lên nhìn cô: "Năm mới vui vẻ, mau trở về đi"
Chắc chắn cô chỉ đón năm mới có một mình nếu không cũng không tự đi ra ngoài mua đồ ăn vào giờ này.
"Cậu, đốt lửa, lửa" Em bé tròn vo nằm trong lòng anh hối thúc trở về, cô bé rất muốn nhanh chóng về nhà chơi pháo hoa.
"Ừ, chúng ta về thôi" Thẩm Trí vỗ về đầu cô nhóc rồi lại kéo mặt cô nhóc vào trong lồng ngực mình, sợ bị gió thổi lạnh.
Từ Khả huơ huơ tay trước mặt anh rồi xoay người đi về phía cửa tiệm của mình.
Hôm nay gặp được Thẩm Trí nên tâm trạng cô rất hào hứng, tuy rằng cũng chỉ nói chuyện mấy câu thôi nhưng cuối cùng cũng nghe được có người chúc cô câu "năm mới vui vẻ".
Trở về tiệm thì Từ Khả bắt tay vào nấu cơm tất niên để một mình mình ăn.
Nói chung nghi thức thì vẫn phải có, cô để lại cho bản thân một cái bánh kem bơ xoài bốn tấc, màu vàng cam của xoài phủ đầy mặt bánh kem, nhìn thì rất là ấm áp.
Hai món mặn, một cái bánh kem. Khó có khi một mình cô mà cô tự làm ba món để ăn lắm.
Từ Khả vừa ăn vừa ngồi một bên cứng nhắc xem Xuân Vãn.
Thật ra mở Xuân Vãn là để có không khí vui mừng thôi chứ cũng chẳng xem được gì, nghe chút âm nhạc cũng được, tổng quan nhìn trong phòng vẫn có không khí lễ Tết.
Bên ngoài thường vang lên âm thanh người ta đốt pháo, cũng không biết là ai đang đốt nhưng vẫn là có thêm vài phần hương vị Tết đến.
Xem một hồi rồi cô lại cầm điện thoại lên nhìn.
Trên weibo đều là các loại tin tức chúc Tết, hoặc là những tiết mục Xuân Vãn được lên hotsearch.
Hôm qua cô cũng tự mình cắt ghép rồi biên tập một video làm bánh để đăng lên chúc Tết mọi người, cuối năm bận rộn nên cô cũng ít đăng video lại.
Dạo một vòng bạn bè wechat thì không ít khách khứa của cô đăng hình quây quần ăn cơm tất niên cùng bạn bè, nhìn vừa thơm ngon vừa náo nhiệt.
Từ Khả cũng chụp bánh kem mình vừa làm rồi chỉnh sửa một chút, cô thêm bộ lọc màu ấm áp vào rồi đăng lên vòng bạn bè của mình.
[Năm mới vui vẻ, mọi chuyện hanh thông]
Chỉ vừa đăng mấy phút thì có không ít khách hàng bấm like cho cô, chị Nhạc Nhạc cũng chúc cô năm mới vui vẻ.
Thật ra cô một mình đón Tết cũng đã nhiều năm rồi, sau khi ba mẹ nuôi qua đời thì cũng chỉ còn mình cô ăn Tết thôi, khi còn đi học đến khi ra trường được hai năm thì mỗi đêm giao thừa cô đều ở nhà hàng hoặc ở trung tâm thương mại để làm công kiếm tiền.
Bây giờ cũng quen rồi, chẳng qua khi thấy nhà người khác náo nhiệt thì cô không tránh khỏi nảy sinh lòng hâm mộ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!