Chương 2: (Vô Đề)

Từ Khả nhìn lên bầu trời đêm đen kịt, cô thở dài một hơi rồi tiếp tục đẩy chiếc xe ba bánh của mình hướng về phía cửa hàng.

Màn sương dày đặc, gió lạnh không ngừng, ngay cả hơi thở dường như cũng muốn đóng băng trong không khí.

Tuy xảy ra sự cố nho nhỏ nhưng tổng thể ngày hôm nay vẫn là một ngày vui vẻ.

Trở về cửa hàng, Từ Khả cất xe ba bánh đi rồi vội vàng tắm rửa một lượt, sau đó cô ngồi lên giường, trên giường có kê một cái bàn nhỏ, cô mở laptop lên để ghi chép thu chi từ việc kinh doanh của ngày hôm nay vào.

Căn phòng của cô được ngăn cách ở sau cửa tiệm, cửa tiệm này tuy không lớn nhưng thắng ở chiều sâu, trừ mặt tiền thì phía sau còn rất nhiều không gian, trong căn phòng ngủ còn có một tủ quần áo nhỏ nữa.

Đây là một con phố cổ, ngôi nhà này cũng đã gần hai mươi năm, tương đối mà nói thì so với thị trường giá thuê ở đây vẫn rẻ hơn rất nhiều.

Ngoài ra ở sau cửa hàng còn có một cửa sổ và một phòng tắm cạnh ban công, cô thường giặt đồ rồi phơi ở nơi đó.

Cửa hàng ở tầng một và là một ngôi nhà cũ nên môi trường xung quanh không tốt lắm, đôi khi còn bị ẩm mốc, ngay cả khi có một cái cửa sổ ở phía sau nhưng ánh sáng vẫn không được tốt lắm, ít ra thì nó có thể thông gió được.

Cô mua giấy dán tường màu sáng hơn về dán, kết hợp với sàn gỗ thì nhìn căn phòng sáng sủa hơn nhiều.

Từ Khả nhìn bảng mẫu dữ liệu trong máy tính, cô buồn ngủ mà dụi mắt, nhưng ngón tay vẫn tiếp tục gõ bàn phím.

Hồi còn học đại học, chuyên ngành của cô là kế toán, vì thế chuyện sổ sách cô tính toán khá giỏi.

Nhưng vì không thể nói chuyện nên cô chưa từng làm việc ở một công ty nào nghiêm túc cả, còn từng bị từ chối khá nhiều công việc vì khiếm khuyết này.

Dù sao thì mấy năm đi học cho đến nay cô đã từng làm qua rất nhiều công việc, chẳng hạn như phục vụ nhà hàng, shipper, mặc trang phục búp bê vào mùa hè để phát tờ rơi, bán rau, dựng quầy hàng rong,… Sau này nhờ vào nhận một số công việc làm thêm về kế toán bên ngoài nên cô cũng không đến nỗi đánh mất hết những kiến thức mà mình đã học được.

Cô nhập thêm 100 đồng vào cột chi tiêu ngày hôm nay rồi ghi chú lại lí do mình chi ra.

Bây giờ nghĩ lại cô vẫn cảm thấy mình thực sự rất may mắn, vết xước vừa sâu vừa dài như thế trên một chiếc xe đắt tiền chắc chắn chi phí phục hồi sẽ không rẻ như chủ xe nói, ít nhất cũng là mấy ngàn tệ nhưng anh ta chỉ muốn cô bồi thường 100 tệ mà thôi.

Từ Khả biết những chuyện này là do người khác thương hại cô, người đàn ông đó rất đẹp trai, xuất thân từ một gia đình giàu có nhưng lại có một tấm lòng nhân hậu.

Khiến cô cảm thấy hôm nay mình giống như đã trúng được một triệu đô la.

Ghi lại hết thu chi, cô tắt máy tính rồi nằm xuống giường, điện thoại rung lên hai tiếng báo hiệu có tin nhắn đến.

Được gửi từ một số điện thoại không xác định.

[Từ Lai Đệ, đừng tưởng chị chặn hết số điện thoại của ba mẹ và tôi thì có thể sống hạnh phúc mãi mãi. Chuyện chị tận hiếu phụng dưỡng ba mẹ là điều đương nhiên, cho tiền tôi cũng là điều đương nhiên thôi!!! ]

[Chị tưởng rằng chỉ cần thay đổi số điện thoại rồi vờ như không quen biết mọi người là được sao!!! Người vô tâm như chị khẳng định sẽ gặp quả báo!]

Đây là lần đầu tiên số điện thoại này gửi tin nhắn cho cô, nội dung tin nhắn khiến cô kinh ngạc đến mức choáng váng, không khỏi vịn vào chiếc xe ba bánh bên cạnh.

Màn hình điện thoại hiển thị thời gian là hai giờ sáng ngày 10 tháng 12.

Từ Khả ngỡ ngàng nhìn hai tin nhắn vừa gửi tới, đọc một hồi cô mới chuyển điện thoại sang chế độ im lặng rồi ném sang một bên, sau đó mới chậm rãi nhắm chặt mắt lại.

Sau khi làm việc chăm chỉ, cơn lạnh và sự mệt mỏi rồi có thêm một chiếc giường ấm áp khiến cho cô dễ buồn ngủ hơn hết, không tới vài phút cô đã chìm vào giấc ngủ, hai tin nhắn đó dường như cũng không quá ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô cho lắm.

Lúc Thẩm Trí về tới nhà thì đã hơn hai giờ sáng, không phải do đoạn đường xa mà là trên đường có sự cố nên chậm lại một chút.

Sau khi đậu xe vào ga ra, anh xuống xe định đi lên lầu thì lại nhìn thấy vết xước trên đầu xe.

"Chậc" Đôi mày xinh đẹp của anh nhíu lại.

Hai ngày trước anh vừa mới nhận xe, hôm nay là lần đầu tiên lái nó.

Làm như gần đây anh không thích hợp với việc lái xe cho lắm, mới hôm qua chiếc xe địa hình của anh bị đâm, một bên đèn pha bị hỏng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!