Chương 15: (Vô Đề)

Từ Khả đột nhiên nhận ra rằng con người Thẩm Trí này rất khó để mà nắm bắt.

Nhìn động tác anh làm trôi chảy thuận lợi thì cô cũng không xía vô nữa mà quay về bếp tiếp tục làm bánh kem.

Trong lúc này có rất nhiều khách vào tiệm, đặc biệt là những cô gái trẻ, khi nhìn thấy người đẹp trai giống như diễn viên điện ảnh trước mắt thì các cô ấy đỏ bừng mặt, thậm chí có vài cô còn hét lên thích thú.

Vậy mà Thẩm Trí còn giống một người có lòng muốn "phóng hoả", thấy có khách vào anh còn cố tình trưng lên vẻ mặt đẹp trai, đã vậy còn tươi cười chào đón khách, nụ cười đó có thể xưng là "giết người không dao" đó.

Nhờ anh hiến tặng "mỹ nam kế" mà bánh ngọt trong tiệm cũng không còn lại mấy mẫu, chờ khi làm xong bánh kem cho anh thì cô làm thêm ít bánh để bán, cô còn muốn làm thêm bánh trứng để tặng cho hàng xóm nữa.

Hôm nay là ngày đầu tiên của năm mới nên cô muốn tặng hàng xóm một hộp bánh trứng, một hộp như vậy có bốn cái, mang ngụ ý bốn mùa phát tài.

Mở tiệm ở đây được hơn hai năm rồi, bởi lẽ do cô không thể nói chuyện nên những cô chú anh chị ở xung quanh đều giúp đỡ cô rất nhiều.

Chính cô cũng có lòng riêng, một cô gái không nói được như cô thì càng muốn tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với những người bên cạnh.

"Tiểu Khả, đang bận sao?"

Cô vừa lấy bánh bông lan mới nướng xong trong lò ra, chị gái chủ tiệm lẩu ở bên cạnh đã lớn giọng hỏi.

"Ôi vãi, ở trong tiệm của em mời được nhân viên đẹp trai này hồi nào vậy?" Không chờ tới khi cô vẫy tay thì đã nghe chị chủ tiệm lẩu nói tiếp, giọng nói của chị ấy như là hét lên vậy.

Thẩm Trí đứng ở quầy thu ngân cạnh cửa sổ bếp, anh mặc bộ đồ đơn giản thoải mái nhưng lại hệt như người mẫu nam thời thượng, khí chất lỗi lạc. Từ ở ngoài đi vào thì ánh mắt đầu tiên không hẳn là rơi vào bánh ngọt của cô mà lại rơi vào toàn thân đẹp trai loá mắt của người này đây.

Từ Khả ló đầu ra từ cửa sổ, vẫy vẫy tay với chị ấy.

Cô làm sao có thể mời được Thẩm Trí chứ.

Chị chủ tiệm lẩu thoáng đánh giá qua Thẩm Trí một lần, vừa nhìn chị ấy còn "chậc chậc" mấy tiếng.

"Có điều lớn lên đẹp trai như vậy, còn đẹp hơn cả mấy "tiểu thịt tươi" hay diễn ở trên mạng, sống ba bốn chục năm rồi lần đầu tiên chị thấy đàn ông đẹp trai đến như vậy đó nha"

Từ Khả nghiêng đầu nhìn qua Thẩm Trí, cô sợ anh sẽ tức giận.

Chị chủ tiệm lẩu ấy tốt lắm, con người lại nhiệt tình. Thi thoảng chị ấy còn góp thêm vài câu nói náo động đến không khí giữa mọi người.

Thấy Thẩm Trí cười mỉm, hình như anh cũng không tức giận đâu nhỉ?

Chị chủ tiệm lẩu còn trực tiếp nhìn chằm chằm vào Thẩm Trí mà còn không hề che giấu tâm tư của mình, chị ấy cũng đã gần bốn mươi rồi, đâu giống mấy cô gái trẻ cứ hở chút là thẹn thùng đâu.

Nhìn một hồi chị ấy mới cảm thán nói: "Nếu mà chị trẻ hơn mười tuổi thì chị sớm đã theo đuổi em rồi"

Từ Khả bị lời nói của chị ấy chọc cho tức cười, nào ngờ vậy mà Thẩm Trí thản nhiên đáp lời:

"Hiện tại theo đuổi cũng được mà"

Chị ấy vừa nghe vừa vui vẻ cười to: "Cái đứa nhỏ này, rất biết chọc cho người khác vui vẻ"

Trên khuôn mặt Thẩm Trí luôn mang theo nụ cười mỉm, thật sự rất mê người.

"Tiểu Khả, tối nay qua tiệm chị ăn lẩu nha, chị cố ý qua đây nói với em một tiếng đó tại vì buổi tối chắc là bận lắm, giữa trưa cũng có nhiều khách nên chỉ đành đến vào giờ này" Chị chủ tiệm lẩu vừa cười vừa nói với Từ Khả.

Từ Khả gật gật đầu, trong những dịp ngập tràn không khí lễ tết như này thì chị ấy thường mời cô đến ăn cơm, không riêng gì chị ấy mà những người hàng xóm xung quanh cũng đều cho cô đồ ăn ngon.

"Em đẹp trai, cậu cũng đến đi, lẩu nhà chị ăn ngon lắm, nhìn em đẹp như vậy thì chị đây cho phép em đến ăn miễn phí một bữa" Chị chủ vừa cười vừa mời anh.

"Lần sau sẽ dẫn người đến ủng hộ chị, tối nay em có hẹn rồi" Thẩm Trí từ chối một cách hiền hoà lịch sự.

"Ok, lần sau em đến chị sẽ giảm giá cho em. Tiểu Khả nhớ tối nay phải đến nha, đợi tối chị gửi thêm tin nhắn cho em, chị về làm việc trước đây" Chị chủ tiệm lẩu nói thêm một câu rồi mới vội vàng rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!