Hiệu trưởng N"Trang Long đến lớp Cao cấp 1 đúng vào lúc Kăply và Mua đang hồi hộp đứng quay mặt vào nhau trước chiếc ghế bành của thầy Hailixiro, ngó y chang hai con gà chọi chuẩn bị xáp lá cà.
Thầy Hailixiro khoe rằng những phù thủy giỏi giang như thầy có thể dùng ý nghĩ trò chuyện với một phù thủy khác đang ở cách xa hàng ngàn dặm, nhưng với những đứa mới chân ướt chân ráo đến với môn Thần giao cách cảm như tụi nó, đứng đối diện nhau mà đọc được ý nghĩ trong mắt nhau đã là hết chê rồi.
Kăply không biết môn Thần giao cách cảm hay ho đến mức nào, nhưng khi nghe thầy kêu nó và Mua lên bảng, nó đã than trời trong bụng. Kăply biết khi đứng trước mặt Mua, nhất là buộc phải nhìn thẳng vào đôi mắt của nhỏ bạn khả ái theo yêu cầu của thầy Hailixiro, tâm trí nó không thể nào tập trung được.
Quả nhiên, có đến một, hai phút, Kăply trân trân nhìn Mua, nghe trái tim giần giật như có ai bóp lấy. Mồ hôi chảy thành dòng trên trán, Kăply ấp úng nhẩm đọc thần chú, biết chắc là mình đọc trật lất.
Kăply đọc câu nọ xọ câu kia, mắt vẫn lom lom dán chặt vào đôi môi đang mấp máy của Mua, tự hỏi tại sao con nhỏ này sún răng mà duyên dáng dữ vậy.
Như nhận ra thái độ không bình thường của Kăply, nhỏ Mua ngạc nhiên hỏi: Bạn làm sao vậy?
Kăply giật mình khi nghe thấy câu hỏi của Mua vang lên trong đầu. Nhưng rồi nó hiểu ngay là Mua đã phát huy được câu thần chú thầy Hailixiro vừa dạy.
Kăply rất muốn trả lời là tại nó mến Mua ghê lắm, đứng đối diện với Mua như thế này nó xúc động quá nên chẳng nhớ gì bài học hết trọi, nhưng nó chẳng thể nào truyền ý nghĩ của mình đi được.
Dĩ nhiên là Mua chẳng biết được Kăply đang nghĩ gì. Nên nó lại giương mắt ếch:
"Tại sao tôi không nghe được ý nghĩ của bạn?"
Kăply như điên lên trước câu hỏi của Mua.
Nó giận là mình đã run quá, đến mức quên béng mất câu thần chú vừa học. Nếu không, bữa nay nó đã có thể nói với Mua bao nhiêu là điều. Nhìn bộ mặt ngẩn ra như chờ đợi của cô bạn, Kăply muốn ngoác mồm rống lên hết sức nhưng cuối cùng nó kềm lại được, ngọ ngoạy đầu một cách khổ sở và bất lực.
Kăply nhận ra ánh mắt của Mua càng lúc càng lộ rõ vẻ thương cảm, cứ như thể con nhỏ đang nghĩ Kăply là một thứ cóc nhái gì đó và điều đó khiến Kăply muốn khuỵu xuống sàn quách cho xong. Ngay lúc đó thì thầy N
"Trang Long xuất hiện. Kăply phát giác ngay lập tức sự có mặt của thầy N"Trang Long mặc dù nó không dám rời mắt khỏi gương mặt của Mua. Nó vẫn nhìn chăm chăm cô bạn gái, vẫn lải nhải câu thần chú sai bét và thầm mong thầy Hailixiro đuổi cổ nó về chỗ lẹ lẹ cho rồi.
Đang nghĩ lan man, Kăply chợt giật nảy người khi nghe giọng nói trầm ấm của thầy Hailixiro vang lên trong đầu:
- Trò K
"Brêt, thầy hiệu trưởng N"Trang Long đang quan sát trò đó.
Kăply đang thắc mắc không hiểu thầy Hailixiro chen vô buổi thực tập của nó làm chi và thông báo điều đó với nó nhằm mục đích gì, bỗng nghe thầy nói tiếp:
- Từ nãy đến giờ ta biết tỏng trò đang nhầm lẫn lung tung nên không thể gửi ý nghĩ của trò đến người khác. Vì vậy, trò hãy im lặng nghe ta nói đây.
Thầy Hailixiro định giở trò gì vậy há?
Kăply băn khoăn nhủ bụng và bất giác vểnh tai về phía chiếc ghế bành, quên khuấy tiếng nói của thầy Hailixiro tự vang lên trong đầu nó như thể thầy đã bí mật đặt một cái loa trong đó.
- Thầy N
"Trang Long vừa bàn bạc với ta về trò và trò K"Brăk...
- Giọng thầy Hailixiro cất lên đều đều.
- Ý thầy N"Trang Long là muốn chuyển hai trò sang lớp khác. Nhưng ta thì... ta muốn hai trò tiếp tục học với ta.
Ta rất mến hai trò và ta tin chỉ có ta mới giúp hai trò khôi phục năng lượng pháp thuật một cách hiệu quả. Trò nghĩ thế nào?
Sực nhớ ra Kăply còn lâu mới trả lời được, thầy Hailixiro vội nói thêm:
- Ta quên là trò không thể trò chuyện bằng ý nghĩ. Ta thông báo với trò điều đó để trò và trò K
"Brăk liệu mà ăn nói với thầy N"Trang Long...
- Thầy Hailixiro ngập ngừng một chút rồi nói tiếp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!