Chương 14: phần 2

- Không có gì thiệt mà...

- Nguyên luống cuống đáp.

- Anh đâu có biết nhỏ Mua là ai.

- Nếu trước đây anh K

"Brăk từng biết chị Mua thì bây giờ ảnh cũng quên béng mất rồi... - Suku xen lời. - Ngay cả pháp sư K"Srêgơl mà ảnh còn không nhớ nữa là.

Sự can thiệp kịp thời của Suku khiến bộ mặt quạu đeo của Êmê từ từ dãn ra. Nó lắc mớ tóc vàng óng, nhoẻn miệng cười:

- Ờ há.

Nó xích lại gần và cầm lấy tay Nguyên:

- Vậy là em trách oan anh rồi, anh K

"Brăk há? Lần này có cho vàng Nguyên cũng không dám gỡ tay Êmê ra. Nó để yên tay mình trong tay Êmê, thấp thỏm như để tay trong lò than, càng nhột nhạt hơn khi bắt gặp ánh mắt láu lỉnh của thằng K"Tub cứ không ngừng lia về phía nó.

May làm sao, trường Đămri hiện ra cực kỳ đúng lúc.

- Ê. Tới rồi kìa.

Nguyên vung tay chọc ra phía trước làm Êmê tự nhiên phải buông tay ra.

Nếu không có tấm biển đồng gắn trên cổng vào ghi rõ

"TRƯỜNG ĐÀO TẠO TÀI NĂNG ĐĂMRI" thì Nguyên không biết đó là ngôi trường mà mình sắp theo học.

Trường Đămri thiệt sự là trông giống một tòa thành cổ hơn, với dãy tường vuông vức bọc chung quanh, chỉ chừa lối vào có mái che rộng không tới ba mét, lúc này đang chật cứng những chiếc áo chùng đen đang chen chúc tuôn vào với những nắm đấm thụi bình bịch vào lưng nhau để giành đường.

Chạy dọc hai bên cổng, nhan nhản những ki

-ốt bán bánh kẹo, nước giải khát và các thứ linh tinh để dụ bọn học trò.

Một mụ phù thủy miệng mồm móm xọm quấn tạp dề đứng sau một cái chảo to đùng đang chiên xèo xèo một thứ bột gì đó, thấy bọn K

"Tub trờ tới liền ngoắt lia: - Vô đây các con. Chén một miếng bánh Nhớ dai rồi hãy vào học. Xơi bánh Nhớ dai mỗi ngày, bảo đảm các con sẽ đứng nhất lớp. K"Tub tinh quái hỏi lại:

- Thế nếu cả lớp đều chén bánh của bà thì cuối năm không có đứa nào đứng nhì hở bà?

Mụ phù thủy vung đôi đũa bự chảng lên như người ta vung gươm, dứ dứ trước mặt K

"Tub: - Thằng ôn con. Có đi chỗ khác cho bà nội mày làm ăn không hử? Kăply nhìn quanh, phát hiện thiếu mất thằng Suku: - Ủa, Suku đâu rồi? K"Tub chỉ tay ra sau:

- Nó nấp tuốt đằng kia kìa.

Kăply ngoảnh nhìn theo hướng K

"Tub chỉ, thấy mái tóc xanh rêu của Suku lấp ló sau gốc cây, liền gân cổ gọi lớn: - Suku! Em làm gì đằng đó? Lại đây đi! Suku lắc đầu quầy quậy: - Anh và anh K"Brăk vào học đi. Em đưa tụi anh đến đây được rồi.

Kăply lẩm bẩm:

- Thằng nhóc này nó làm sao thế hả?

K"Tub tủm tỉm:

- Nó sợ giáp mặt với tụi học trò trường Đămri.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!