Vừa thấy ba con người âm u ma quái này, bọn trẻ lâu đài K"Rahlan đã mất vía, cảm thấy như có một luồng khí lạnh đang len lỏi vào trong từng đốt xương. Tụi nó càng chết điếng hơn nữa khi thấy ngay cả Păng Ting cũng thét lên kinh hoàng:
- Chết tôi rồi!
Bọn trẻ chưa kịp hiểu chuyện gì, cái giọng khè khè khi nãy lại cất lên:
- Ngươi làm sao thế, Păng Ting? Ngươi đừng quên là bọn ta đã đến đây chính xác là được hai phút rồi đấy.
Păng Ting đột nhiên lấy lại bình tĩnh.
Nó xua xua tay:
- Được rồi, được rồi! Một phút là 50 năpken, hai phút là 100 năpken. Tôi sẽ thanh toán đầy đủ ngay đây ấy ông mà.
Păng Ting cho tay vào túi, nhặt ra một đồng vàng 100 năpken ném qua phía bọn Tam phù thủy. Chẳng người nào trong ba người đưa tay ra đón, nhưng khi đồng tiền vừa bắn tới, con rắn đen trên tay người đứng giữa bất thần phóng vụt tới trước, khéo léo và êm ái cuốn lấy đồng tiền, trong khi chiếc đuôi vẫn quấn quanh cổ tay chủ nhân của nó.
Cái cách con hắc xà tỉnh bơ tóm lấy đồng tiền khiến tóc gáy Kăply dựng đứng lên, lưng nổi đầy gai ốc. Nó bất giác bước thụt lui một bước, tìm cách giấu mình sau lưng thằng K"Tub.
- Hôm nay ngươi kỳ lạ quá đấy, Păng Ting?
Sao người không để xong việc rồi thanh toán một lần luôn thể!
- Người đứng giữa nói, hấp háy cặp mắt ti hí.
- À, ờ...
- Păng Ting ấp úng, có thể thấy rõ khó khăn lắm nó mới mở miệng nổi.
- Thực ra thì... hôm nay tôi chẳng có việc gì nhờ mấy ông...
Câu trả lời của Păng Ting hoàn toàn ra ngoài tiên liệu của bọn trẻ, cả một rừng lông mi lập tức dựng ngược lên. Dĩ nhiên là trừ Suku biết tuốt. Thằng nhóc là đứa duy nhất nhanh chóng nhận ra hoàn cảnh khó khăn mà Păng Ting đang rơi vào.
Bọn Tam phù thủy cũng kinh ngạc không kém.
Còn hơn cả kinh ngạc, cái mà bọn Tam phù thủy bộc lộ là sự giận dữ: cả ba thân hình cao lêu nghêu lúc này đang rung bần bật như ba cành cây khô trước gió, ba con hắc xà trên tay cũng uốn éo theo dữ dội như đang phối hợp với chủ nhân trong một điệu chết chóc.
Sáu cái trừ trên mặt bọn Tam phù thủy lúc này biến thành sáu dấu cộng, từ trong đó chiếu ra những luồng sáng xanh lè, quét tới quét lui trên mặt Păng Ting, cứ như thể họ mới nhìn thấy cô bé lần đầu.
- Chẳng lẽ ngươi định giỡn mặt với Hắc tinh tinh bọn ta hả nhóc!
- Một giọng rin rít phát ra, không biết từ ai trong số Tam phù thủy.
- Không... không...
- Giọng Păng Ting như sắp khóc.
- Tôi không hề có ý đó...
- Nếu ta nhớ không lầm thì ngay cả bà của ngươi cũng chưa bao giờ muốn trêu bọn ta!
- Chặn ngang câu nói của Păng Ting là một giọng hổn hển đầy phẫn nộ.
Păng Ting đưa tay lên bưng cằm như để cho bộ mặt khỏi chảy dài hơn nữa. Nó lắc đầu trong lòng bàn tay, giọng mếu máo:
- Trời ơi, tôi đã nói là tôi không có ý trêu chọc mấy ông mà. Vì làm sao mà mấy ông có thể chống lại Baltalon được cơ chứ?
Bọn Hắc tinh tinh có vẻ bất ngờ trước tiết lộ của Păng Ting.
- Baltalon, sứ giả thứ 3 của trùm Bastu ư!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!