Chương 5: (Vô Đề)

Về tình và lý, yêu cầu này đều hợp lý.

Được. Tôi đồng ý ngay:

"Chào mừng anh về nước, để tôi mời anh ăn cơm."

Tôi và Khương Thận chọn một nhà hàng Tây yên tĩnh một chút.

Vừa ngồi xuống, cửa nhà hàng lại bị đẩy ra.

Tôi liếc nhìn thoáng qua, rồi ngẩn người.

Cố Hằng!?

Sao anh lại ở đây?

Tiêu rồi, tiêu rồi, tôi còn nói sẽ giải thích chuyện tôi và Khương Thận với anh, kết quả mấy ngày nay công việc bận quá nên quên mất.

Còn Cố Hằng vì tính đặc thù của công việc nên cũng thường vài ngày không liên lạc với tôi...

Vì vậy hôm nay là lần đầu tiên chúng tôi gặp lại sau đêm đó.

Cố Hằng ngẩng đầu cũng nhìn thấy tôi.

Rõ ràng có chút ngạc nhiên.

Tôi định đi qua nói chuyện với anh thì thấy một người phụ nữ lạ mặt theo sau anh.

Tôi: ?

Không hiểu sao, tôi lại ngồi xuống.

Đúng lúc đó, tôi nhận được tin nhắn từ Cố Doanh.

[Tôi đoán sai rồi, anh tôi không phải gay.]

[Hôm nay anh ấy lại đồng ý đi xem mắt theo lời mẹ tôi, đúng là kỳ lạ.]

Xem mắt...

Tôi quay đầu nhìn hai người ngồi bàn bên cạnh, sắc mặt trầm xuống.

Phục vụ đến bên cạnh chúng tôi, đưa thực đơn cho Khương Thận:

"Ngài Khương Thận, ngài là thành viên vàng của nhà hàng chúng tôi, ngài và bạn gái có muốn lên tầng hai ngắm cảnh dùng bữa không?"

Khương Thận cười: Không cần.

Anh ấy không sửa lại cách gọi của phục vụ.

Còn tôi vẫn đang chú ý động tĩnh ở bàn bên cạnh nên không kịp nói gì.

Tôi phát hiện, sau khi nghe thấy tên Khương Thận, sắc mặt của Cố Hằng không được tốt lắm.

Bữa ăn này làm tôi hơi không tập trung.

Vừa phải nói chuyện với Khương Thận, vừa giả vờ vô tình quan sát tình hình của Cố Hằng và đối tượng xem mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!