2
Ai biết quán bar nhìn có vẻ chính quy nhưng lại có dịch vụ như vậy!
Đội chống mại dâm vừa dọn dẹp, chúng tôi cũng bị liên lụy.
Sau khi ghi chép từng người, đến khi chúng tôi ra ngoài đã gần mười giờ tối.
Cố Doanh bắt taxi cho tôi:
"Hạ Hạ, cậu về nhà trước, tôi còn chút việc phải xử lý."
Tôi ngẩn người: Làm gì?
Cô ấy mắt lóe sát khí:
"Đi chia tay, tên đàn ông thối đó nhìn thấy đội chống mại dâm thì không biết nói gì, vừa rồi còn định cố trốn sau lưng cậu, không dám đối diện với anh trai tôi, cần anh ta làm gì?!"
Cô ấy đóng cửa xe, tức giận đi tìm tên tóc vàng.
Tôi ngồi trong xe, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Thực ra cũng không thể trách tên tóc vàng, với ánh mắt muốn g.i.ế. c người của anh trai cô ấy, ai dám đối diện chứ?
...
Về nhà, tôi tắm rửa đơn giản rồi cuộn mình trên sofa xem TV.
Tôi thường ngủ muộn, giờ vẫn chưa buồn ngủ.
Xem chương trình giải trí đến quên cả thời gian.
Cho đến khi chuông cửa vang lên, tôi giật mình, vừa đứng dậy đi ra cửa vừa nhìn điện thoại.
Gần một giờ rồi.
Tôi nhìn qua mắt mèo, một khuôn mặt đẹp trai đập vào mắt.
Là Cố Hằng.
Tôi mở cửa, anh lập tức đi thẳng vào.
Tan ca rồi à?
Ừm.
Cố Doanh đâu?
"Bị anh đưa về nhà rồi."
Anh nói dối là đơn vị còn việc, đến chỗ tôi.
Tôi định vào bếp rót cho anh ly nước, nhưng anh nắm tay tôi lại.
Sau đó nhẹ nhàng kéo tôi vào lòng anh.
Tôi luôn cảm thấy nhiệt độ cơ thể của Cố Hằng cao hơn người bình thường, chẳng hạn như lúc này, bàn tay anh đặt trên eo tôi cực kỳ nóng bỏng, tôi cảm thấy không khí cũng bắt đầu nóng lên.
"Hạ Hạ, sao anh không biết, ngoài anh, em còn có bạn trai khác nữa à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!