Chương 28: (Vô Đề)

"Nhìn ra cái gì rồi?"

Akaj buông giấy tờ trong tay xuống, "Không gì."

Khwaja ngoắc ngón tay về phía cậu và chỉ vào đôi môi của mình, "Đến đây, tôi nói em nghe,

"Akaj đưa hai tay ra sau lưng và kiễng chân lên chạm nhẹ vào miệng gã. Khwaja rất hài lòng với bộ dàng giả vờ của cậu, xoa đầu cậu, dọn bàn,"Thực ra em không cần phải biết, bởi vì tôi không định để em tham dự vào việc này.

Nhưng nói với em một chút thì cũng được.

Hiện Ủy ban hòa giải hiện đang lên kế hoạch tổ chức các cuộc đàm phán giữa chính phủ và quân du kích, có rất nhiều thông tin cần chuẩn bị, nên chuyện rất lộn xộn.

Tôi đã thuyết phục Najibullah để KHAD chịu trách nhiệm điều phối kế hoạch hòa giải quốc gia, vì vậy bây giờ tôi rất bận."

Akaj ngồi trong vòng tay của gã, chỉ vào tài liệu trên cùng,

"KHAD đang cắt giảm một số lượng lớn nhân viên, đây cũng là kế hoạch của anh à? Tại sao?"

"Một tổ chức cồng kềnh với dư thừa nhân sự sẽ dẫn đến sự kém hiệu quả và ảnh hưởng nghiêm trọng đến mô hình hoạt động của KHAD."

Khwaja nói, "Najibullah hiện đang vùi đầu vào kế hoạch hòa giải và không có thời gian để quản lý công việc tình báo, tôi phải chịu trách nhiệm và đảm bảo hoạt động bình thường của KHAD".

"Vì vậy, có đến năm nghìn người phải bị sa thải cùng một lúc?"

"Không nhiều lắm đâu. KHAD nuôi sống hơn 80.000 người, đây là một con số bất thường đối với một cơ quan quốc gia. Tôi chỉ sa thải sáu phần trăm trong tổng số, điều này chẳng là gì cả."

Akaj cười lạnh,

"Anh đang đùa đấy à? KHAD không chỉ là cơ quan tình báo mà còn có các lực lượng vũ trang, cảnh sát thành phố, dân quân và phòng thủ thành phố. Chưa tới 1/5 trong số 80.000 người làm việc trong ngành tình báo, bây giờ cắt 5.000 người, cắt 1/3 cục tình báo, Najibullah không phải bận bù đầu mà là muốn từ chức hả? Nếu không sao ông ta để anh sa thải nhiều như vậy? A -"

Khwaja không để cậu nói hết đã hôn lên môi cậu, cắn mút một hồi.

Akaj trừng mắt nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống gã.

Biểu hiện của Khwaja trờ nên dịu dàng hơn khi gã liếm tai Akaj như đang đùa giỡn với đám sư tử gã hay nuôi.

"Được rồi, em biết thế là đủ rồi, không cần phải biết phần còn lại. Nghe lời nào, tất cả vì tốt cho em thôi."

Akaj bĩu môi, cậu không muốn hỏi thêm, "Tùy anh."

Khwaja đưa cậu ra khỏi thư phòng, "Bây giờ em chỉ cần chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật, không cần nghĩ tới chuyện khác.

"Gã tắm rửa rồi mặc quần áo chuẩn bị ra ngoài, Akaj nằm sấp trên giường ôm gối xuất thần. Khwaja đi lên vỗ mông cậu, vô đen đét, suýt nữa Akaj nhảy dựng lên lao vào tẩn gã. Khwaja cười rộ lên, ấn cậu lại,"Tối nay tôi không về, ngủ một mình đi.

"Akaj nhìn gã bằng ánh mắt hung dữ. Khwaja biết cậu không thích bị đánh đòn, nhưng nhất định phải dạy cậu một bài học. Gã dùng tay nắm lấy hạ bộ của Akaj."Đừng để tôi nghe lại chuyện em quyến rũ những người đàn ông khác, hoặc hành động thân mật với người khác.

Em yêu, em có thể thẳng thắn với tôi, chúng ta sẽ đến phòng và chơi vui vẻ với nhau, tôi đảm bảo sẽ làm em hài lòng."

Akaj đá vào bụng gã, "Cút!"

Euler tỉnh dậy sau cơn ác mộng, chiếc xa vẫn di chuyển nhịp nhàng.

Oleg đang ngồi bênh cạnh, tựa đầu vào vai cậu ngủ say.

Euler không dám nhúc nhích, cậu nhẹ nhàng dụi cằm vào đầu Oleg, đặt đầu mình lên trên, rồi nhìn chằm chằm vào gương.

Tuyết trên vách núi sâu thẳm, những cành cây chết lởm chởm xếp thành hàng, những cành cây khô cứng và đen như đá đứng bất động, hoặc có lẽ thần núi sẽ đem linh hồn của những người đã hy sinh ở đây dựng lên.

Đường núi ngày càng hẹp lại, đoàn xe di chuyển ngày càng chậm, mỗi lần chỉ cho một xe đi qua, vết bánh xe hằn trên mặt đất chằng chịt, một con đường không thể phân biệt là mới hay cũ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!