Chương 11: (Vô Đề)

"Quá xa, tầm bắn không đủ.

"Tên da đen to lớn chen vào một câu. Nhưng bộ binh phía dưới đã bắt đầu lên núi, khoảng cách quá gần sẽ rất nguy hiểm. Akaj cắn răng, nhảy ra khỏi xe,"Theo tao!"

Cậu chạy rất nhanh, vài người đã nhảy qua những tán cây chật hẹp.

Tên da đen bỏ xe máy đuổi theo câu.

Đây là lần đầu tiên gã đi cùng Akaj, tốc độ và sức bật đáng kinh ngạc của người thanh niên mảnh khảnh kia khiến người ta sửng sốt.

Gã da đen suýt không theo kịp, gã thở hổn hền thầm nghĩ, tên này trước đây không phải là quân nhân chuyên nghiệp đó chứ?

Cả hai nối đuôi nhau luồn lách qua những bụi cây thấp tè, góc nhìn không tốt, nhưng khoảng cách này cũng tạm ổn rồi.

Gã cao to đen đúa phía sau cúi đầu nạp đạn, đột nhiên sau lung vang lên tiếng hét, "Đừng nhúc nhích!"

Viên đạn sượt qua bên tai gã, khi gã nâng mí mắt lên, một tên lính Liên Xô đã gục ngay trước mặt hắn.

Người Akaj như buông dây đàn, trong bóng tối chỉ còn vẳng tiếng hát của cậu.

Tiếng súng lách cách nói tiếp nhau, mùi máu tươi lập tức tản ra trong không khí.

Gã đen to cau mày, tay không ngừng nạp đạn.

Gã dựa lưng vào người nhặt rác trẻ tuổi và quay sang tập trung sẵn sàng bóp cò.

Lưng Akaj sau người hắn căng rộng ra, hai tay hai súng lên đạn linh hoạt, độ giất của bên khiến tóc mai của cậu bị thổi lên.

Băng đạn trống rỗng, cậu nhỏ nước bọt, đổi hộp đựng đạn, một tay tháo kính trên sống mũi xuống, đường nét quá thanh tú dịu dàng bỗng nặn ra một nụ cười nham hiểm, "Một đám cặn bã."

Gã to đen nhắm ngay tiêu điểm, "Akaj, phóng được rồi đấy."

Bên kia không do dự một giấy, "Nổ!"

Tên lửa bay trong im lặng rồi nổ tung trong đường đạn giao nhau, đập chính xác vào chiếc xe tăng.

Bầu trời đột ngột rực sáng, gã to đen ngẩng đầu nhìn tia sét bạc dài như rắn đánh thằng vào con đèo phía xa, tầm nhìn của gã lúc đầu sáng  chóa, không nghe thấy tiếng tên lửa nổ ầm trời, sau đso tiếng sét nổ đì đùng rơi xuống.

Tên lửa đồng thời rơi xuống đất, cuốn lên dòng khí lưu huỳnh nồng đượm, Gã to đen lao lên đè Akaj xuống đất, cát bụi tung tóe và những vụn kim loại bay tứ tung khi bọn họ đang né đạn.

"Rút lui." Gã to đen nói.

Akaj gật đầu, cậu thu mình trên mặt đất rồi huýt sáo, sau đó bật dậy và bỏ chạy.

Lúc đứng dậy, cậu loạng choạng một bước, thở hổn hền, một cơn đau nhói lên trong lồng ngực, thầm nghĩ, tạch rồi.

Súng bắn tỉa của Oleg chỉ cách cậu chưa đầy một km.

Vụ nổ đã tác động đến chiếc xe tải bên cạnh, và nó bị luông không khí hất văng ra khỏi địa lộ, đâm sầm vào vách đá.

Viktor bị ngã đến mắt đầy sao, lão bị tên tài xế đẩy xuống vào phút chói, vẫn không tránh khỏi tác động của vụ nổ.

Và hững tia lửa bắn tung tóe và mảnh vỡ trút vào người lão như mưa xối.

Lão nhảy dựng lên hút hét điên cuồng, y như con lợn rừng bị chọc tiết.

Không kẻ nào nhìn thấy những đốm sáng đang chiếu trên người lão, và hắn hoàn toàn bị khóa trong phạm vi của Oleg.

Sáu năm kinh nghiệm thực chiến trên chiến trường có thể khiến Oleg nằm yên bất động trong bóng tối và kiểm soát hơi thở của mình trong hơn bốn mươi tám giờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!