Chương 39: (Vô Đề)

Văn phòng chủ tịch nằm ở tầng cao nhất trong cao ốc Công ty giải trí Long Hành.

Triệu Kiến Hoa tức điên lên, ông ta nện một tập tài liệu xuống bàn làm việc bằng gỗ, âm thanh nặng nề phát ra, giấy tờ rơi vương vãi trên mặt đất.

"Giang Lưu Thâm xen vào làm cái gì! Anh ta ký với ai mà không được, lại hết lần này đến lần khác muốn ký với thằng nhóc họ Hạ kia!"

"Ba, ba đừng nóng giận, chúng ta lại nghĩ biện pháp khác." Triệu Thành an ủi.

Triệu Kiến Hoa phiền não đi qua đi lại, trong đầu rối loạn, càng nghĩ càng nôn nóng.

Kế hoạch lần này vốn vô cùng hoàn mỹ, vừa có thể một cước đá bay ý đồ chiếm hữu Long Hành của Long Tịnh, vừa có thể hủy hoại ca sĩ mới đang hot nhưng lại không chịu phục vụ cho mình như Hạ Hi Ngải, bồi dưỡng

một người mới hiểu chuyện hơn cho công ty, có thể nói là một mũi tên trúng hai con nhạn.

Hơn nữa toàn bộ quá trình ông ta tham dự đều không để lại dấu vết, ông ta bảo con trai mình là Triệu Thành dùng điện thoại công cộng để báo cáo cảnh sát, con trai đương nhiên sẽ không phản bội ông ta.

Người gọi điện cho Hạ Hi Ngải đi đến hiện trường là Vưu Thanh, cho dù Vưu Thanh phát hiện ra cái gì nhưng vì để tiếp tục được ở lại Long Hành, cậu ta cũng sẽ không tiết lộ ra ngoài.

Quan trọng nhất là, Hạ Hi Ngải vừa hủy hợp đồng xong, không có công ty nào cho cậu ta làm chỗ dựa. Sau khi xảy ra việc này, chắc chắn sẽ không còn công ty nào muốn thu nhận cậu ta, chứ nói chi là giúp cậu ta PR.

Cậu ta còn là một người vừa mới bước vào ngành giải trí lại không có thế lực, làm sao chống đỡ nổi?

Nhưng Triệu Kiến Hoa ngàn tính vạn tính, lại không tính được việc ông chủ mới của Hạ Hi Ngải không chỉ không bỏ rơi cậu ta mà còn là một người có thế lực lớn như vậy.

"Đừng nói đến biện pháp, giờ ba còn sợ Giang Lưu Thâm đã tra được cái gì rồi." Triệu Kiến Hoa lo lắng nói:

"Anh ta đã dám ký hợp đồng với Hạ Hi Ngải chứng tỏ anh ta chắc chắn có thể tẩy trắng cho cậu ta, nói không chừng cũng đã thu thập đầy đủ chứng cứ. Ngày hôm đó con có chắc là không bị ai trông thấy chứ? Nhỡ đâu có người thấy con đi vào thì làm sao bây giờ!"

Triệu Thành nhớ lại:

"Lúc ấy Hạ Hi Ngải có nhìn về phía con nhưng có lẽ cậu ta không nhận ra, dù sao con với cậu ta cũng chưa từng gặp mặt."

"Vậy là tốt rồi... Ai! Ba vất vả sáng lập công ty vốn là muốn để lại cho con nhưng cứ bị Long Tịnh chen chân vào phá hoại. Thật vất vả mới xử lý được cô ta, ai biết lại xuất hiện thêm một phiền toái lớn.

Ngộ nhỡ Giang Lưu Thâm tra được ba là chủ mưu, giận chó đánh mèo gây áp lực lên Long Hành, vậy thì xong mất...Ba, việc hút ma t*y đúng là chúng ta bày ra nhưng không có chứng cứ thực tế, sớm muộn gì Hạ Hi Ngải cũng làm rõ được chuyện này và trở lại với ánh hào quang như cũ, chỉ có điều giờ xảy ra trước chúng ta dự đoán thôi. Nhưng những việc cậu ta làm trước kia vẫn có chứng cứ xác thực mà.

"Triệu Kiến Hoa dừng bước chân:"Ý của con là...?Đúng vậy.

"Đáy mắt của Triệu Thành hiện lên một tia nham hiểm:"Đánh nhau, bỏ học, lăn lộn ở quán bar, thậm chí có khả năng cậu ta cũng đã tiếp khách rồi, tin nào mà bị tung ra cũng đủ để phá hủy cậu ta, con không tin một khi tin tức này được tung ra, cậu ta có thể tiếp tục hoạt động trong giới giải trí này nữa!

"Hai mắt Triệu Kiến Hoa sáng ngời, nhưng lại chần chờ:"Những việc này Long Tịnh biết rõ hơn chúng ta, trước đó cô ta đã ép xuống rồi, chúng ta đi đâu tìm chứng cứ đây?Ba cứ yên tâm, không phải ông chủ của quán bar mà cậu ta làm lúc trước đã bị bắt rồi sao? Con sẽ đi một chuyến, cho chút lợi ích thì lo gì không cạy được miệng hắn ta, không chừng trường học bên kia vẫn còn lưu lại hồ sơ, tất cả cứ giao cho con.

"Triệu Kiến Hoa rốt cuộc cũng nở nụ cười:"Giỏi lắm, không hổ là con của ba!

"Triệu Thành có chút đắc ý:"Tương lai Long Hành sẽ là của con, con đương nhiên sẽ không để cho người khác cướp đi.

Dù là Giang Lưu Thâm có tài giỏi đến mấy thì lúc này cũng phải nhận thua!"

Tại biệt thự nằm ở vùng ngoại ô của nhà họ Giang.

Phòng làm việc được trải thảm nhung sang trọng, hương thơm của trà lan tỏa khắp căn phòng, trong không khí yên tĩnh bất chợt vang lên tiếng chuông điện thoại, phá vỡ khung cảnh yên bình này.

Giang Lưu Thâm đang ngồi trên ghế sô pha, liếc mắt nhìn xem tên người gọi đến, đặt tư liệu trong tay xuống, nghe điện thoại:

"Alo, bạn nhỏ, chuyện gì vậy? Nhớ tôi rồi hả?"

Hạ Hi Ngải nghẹn họng nửa giây:

"... Không có gì, anh đi đâu vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!