Chương 24: (Vô Đề)

Nếu phải đến nhà Giang Lưu Thâm thì không thể đi tay không được. Hạ Hi Ngải không biết nên mang quà gì trong lần đầu tiên đến nhà bạn, cậu chỉ nhớ rằng khi còn nhỏ đến nhà hàng xóm chơi, ông nội cậu luôn hái một ít trái cây trong vườn cho cậu mang sang.

Suy nghĩ đến việc đó, cậu bèn đi ra cửa hàng trái cây nhập khẩu gần nhà mua một số loại trái cây sạch theo

mùa, sau đó cậu nhờ tài xế Vương đưa đến khu chung cư mà Giang Lưu Thâm đang ở. Lúc cậu xuống xe định đi vào thì bị nhân viên bảo vệ chặn lại.

"Chào anh, xin hỏi anh muốn tìm ai?"

"Giang Lưu Thâm, ở tầng ba mươi sáu tòa nhà A, tôi là bạn của anh ấy, tôi họ Hạ." Hạ Hi Ngải lịch sự trả lời, nghĩ có lẽ người bảo vệ này không nhận ra mình.

"Vâng, xin chờ một lát."

Bảo vệ bấm một dãy số rồi nói với với đầu dây bên kia:

"Xin chào anh Giang, ca sĩ Hạ Hi Ngải cùng tham gia chương trình"Đường về phía Tây

"với anh đang tìm anh. Xin hỏi anh có muốn cho anh ấy vào trong không?"

Hạ Hi Ngải: ...

Bảo vệ cúp điện thoại và nói:

"Thật ngại quá để anh phải chờ lâu, tôi phải xác nhận lại vì có quá nhiều nghệ sĩ tìm anh Giang, mà hầu hết anh ấy đều không muốn gặp nên tôi không thể tùy tiện cho vào được."

"... Vâng, tôi hiểu mà..."

An ninh ở đây nghiêm ngặt thật.

Sau khi thuận lợi vào xong, bảo vệ chở cậu vào trong bằng một chiếc xe tuần tra. Hạ Hi Ngải bước vào thang máy tham quan, nhìn ra bên ngoài thông qua tấm kính không có một hạt bụi trong lúc đi lên.

Mặt trời đang dần lặn xuống, ánh nắng vàng cam chiếu lên mặt sông gợn sóng nhỏ làm khúc xạ ra những tia sáng lấp lánh, thật sự lộng lẫy và rực rỡ, đẹp không tả xiết.

Tổng kết bốn chữ:

Có tiền thật tốt.

Thang máy nhanh chóng đi lên tầng ba mươi sáu, cửa thang máy mở ra, cậu thấy có một người đón tiếp đang đợi sẵn bên ngoài, nhưng không phải Giang Lưu Thâm.

"Hi Ngải, xin chào, anh Thâm bảo chị ra đón em."

Giang Tiểu Phù hớn hở cười:

"Em không nhận ra chị sao? Không biết thì chị sẽ tự giới thiệu." Giới thiệu cái gì? Giới thiệu chị là bạn gái của Giang Lưu Thâm à?

Không hiểu sao trong đầu Hạ Hi Ngải lại nhảy ra câu nói đó, đột nhiên cậu cảm thấy lồng ngực như nghẹn lại.

"Chào chị... Nghe danh chị Giang đã lâu."

Giang Tiểu Phù ngạc nhiên cười nói:

"Ôi, em thực sự biết chị kìa, vui quá! Mau vào thôi, bọn chị đã có ba người, chỉ chờ mình em thôi!"

Hạ Hi Ngải đi theo cô vào cửa, trong đầu kêu loạn lên, lặp lại đi lặp lại một câu như bị thôi miên: Giang Lưu Thâm thật sự có bạn gái... Giang Tiểu Phù chính là bạn gái anh ấy...

Cậu nghĩ đến mê mẩn, ngơ ngác đi về phía trước, suýt chút nữa đụng phải ai đó.

"Cậu không có mắt sao?" Giang Lưu Thâm đỡ lấy vai cậu, bỡn cợt nói:

"Hay là cố tình đâm vào ngực tôi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!