Chương 57: Câu chuyện về những người bạn

Bởi vì hình xăm hơi phức tạp nên cả ngày hôm đó Lâm Diêu Chi đều nằm trên giường.

Chú nai trên hình xăm là một chú nai có chiếc sừng dài mảnh khảnh, thân hình bé nhỏ đang đứng trên thảm cỏ nở đầy hoa. Hình xăm vẽ dựa theo vết sẹo, chiếc sừng dài khiến hình xăm trông càng sống động hơn, nhìn tổng thể hoàn toàn không thể nhận ra nơi đó đã từng có vết thương.

Lâm Diêu Chi rất hài lòng với trình độ của thợ xăm, mặc dù sau đó vết xăm còn hơi đau nhưng cô vẫn rất vui vẻ chụp ảnh lại, sau đó khoe lên Khoảnh Khắc:

"Đi xăm một hình giống bạn trai yêu dấu trên cánh tay, để xem anh ấy chạy đâu cho thoát."

Mấy người bạn thấy được đều dồn dập nhắn tin chúc phúc cô.

Lâm Mộc Chi biết chuyện em gái muốn đi xăm nhưng anh ta cũng không ngăn cản. Con gái ai mà chả thích cái đẹp, có một vết sẹo lớn như vậy trên cánh tay, mùa hè mặc quần áo kiểu gì cũng sẽ bị lộ. Bây giờ dùng hình xăm che đi cũng là một cách hay.

Chỉ có điều hình xăm cô chọn khiến người làm anh trai như anh ta cảm thấy hơi ghen tị.

"Anh đừng ghen tị mà anh trai yêu dấu." Lâm Diêu Chi vô cùng hài lòng với hình xăm này, cô lên tiếng an ủi ông anh trai đang không vui,

"Sau này em sẽ giúp anh!"

"Em giúp được gì cho anh? À đúng rồi, anh còn chưa hỏi em đâu, rốt cuộc em làm thế nào để theo đuổi được Tần Lộc thế?" Lâm Mộc Chi như nhớ tới điều gì đó, vẻ mặt trở nên nghiêm túc,

"Diêu Diêu, tuy em thích Tần Lộc nhưng không thể làm chuyện phạm pháp được đâu."

Lâm Diêu Chi chẳng hiểu gì:

"Cái gì mà phạm pháp? Chuyện gì cơ ạ?"

Lâm Mộc Chi khó khăn mở miệng:

"Có lần anh vô tình nhìn thấy trong phòng em..."

Lâm Diêu Chi hỏi:

"Trong phòng em làm sao?"

Lâm Mộc Chi hít một hơi thật sâu, nói ra điều mình đã kìm nén bao lâu nay:

"Chính là mấy tấm ảnh của Tần Lộc ấy."

Vẻ mặt của Lâm Diêu Chi đờ ra, hoàn toàn không hiểu rốt cuộc Lâm Mộc Chi đang nói tới cái gì, gì mà ảnh chụp trong phòng nhỉ, lại còn bảo là chuyện phạm pháp, sao cô nghe xong mà chẳng hiểu gì vậy?

Cuối cùng Lâm Mộc Chi không nhịn nổi nữa, hạ giọng nói:

"Là mấy tấm ảnh em chụp trộm Tần Lộc đó."

Lâm Diêu Chi: ...

Hai người mắt đối mắt, cuối cùng Lâm Diêu Chi mới nhớ ra đó là ảnh gì trong sự lo lắng của Lâm Mộc Chi, cô hoảng hốt giải thích:

"Khoan đã, anh ơi, anh hiểu lầm rồi, mấy tấm ảnh kia không phải do em chụp đâu!"

"Không phải do em chụp á?"

Lâm Mộc Chi nghi ngờ,

"Vậy tại sao chúng lại ở trong phòng em?"

Lâm Diêu Chi chỉ đành kể lại vụ Tần Lộc gặp phải một cô nàng fan cuồng và còn bị cô ta chụp không ít ảnh để giải thích với Lâm Mộc Chi. Sau khi Lâm Mộc Chi nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm, thầm nói may mắn, em gái ngoan không bị sắc đẹp dụ dỗ mà bước nhầm vào con đường không thể quay đầu.

Lâm Diêu Chi dở khóc dở cười, cũng không biết rốt cuộc Lâm Mộc Chi đã hiểu lầm cô bao lâu rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!