Chương 5: Một bữa ăn khuya

Trong lời khen của Tần Lộc, Lâm Diêu Chi cảm nhận được một hơi thở nam tính mạnh mẽ và ngay thẳng, đây là lần đầu tiên cô nghe thấy có người khen mình đẹp như vậy, khen đến nỗi cô á khẩu không trả lời được.

Lúc mọi người đang ồn ào, một cô gái xinh đẹp bước ra, gương mặt của cô gái này trông hơi quen nhưng Lâm Diêu Chi không nhớ được rốt cuộc là đã gặp ở đâu.

"Mọi người đang làm gì đấy?"

Cô gái cất giọng hỏi, ánh mắt quan sát một vòng sân tập rồi nhanh chóng đặt sự chú ý lên người Lâm Diêu Chi, giọng nói khá ngạc nhiên, Là em à?

Chị là? Tuy Lâm Diêu Chi cảm thấy cô gái này khá quen nhưng hoàn toàn không nhớ ra mình đã gặp ở đâu.

Là tối hôm đó.

Cô gái mỉm cười rạng rỡ, chiều cao khoảng hơn 1m70, mái tóc xoăn sóng xõa tung, trang điểm rất đậm nhưng khá đẹp, nhìn qua cô ấy tràn đầy sức quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành,

"Lúc em và bạn trai chia tay, đúng lúc chị và Tần Lộc cũng ăn tối ở đó."

À!! Lâm Diêu Chi nói,

"Hình như có chút ấn tượng."

Cô gái thân thiết vươn tay, đầu ngón tay thon nhỏ sơn màu đỏ chót tươi đẹp làm tôn lên bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của cô ấy,

"Chị là Hà Miểu Miểu."

Em là Lâm Diêu Chi.

Lâm Diêu Chi nắm tay Hà Miểu Miểu, vì vừa vận động xong nên tay Lâm Diêu Chi rất nóng, nhưng tay của Hà Miểu Miểu khá mát, lúc nắm lấy cảm thấy vừa lạnh vừa mềm, vô cùng thoải mái.

Sao em lại đến đây?

Hà Miểu Miểu hỏi.

"Là anh Tần mời em đến đây tham quan." Lâm Diêu Chi cũng không biết quan hệ của Hà Miểu Miểu và Tần Lộc là gì nhưng cũng lờ mờ cảm nhận được không khí không bình thường giữa họ, ngược lại với Tần Lộc bình tĩnh thản nhiên thì ánh mắt Hà Miểu Miểu thỉnh thoảng lại rơi lên người Tần Lộc.

À, thì ra là thế.

Hà Miểu Miểu nhìn đồng hồ trên tay,

"Dù sao bây giờ cũng không còn sớm, đợi chút nữa hết giờ học chị mời em một bữa nhé?"

Hà Miểu Miểu vui vẻ cười,

"Hôm đó lúc thấy em đánh bạn trai, chị chỉ muốn ở cạnh đó vỗ tay khen hay!"

Lâm Diêu Chi xấu hổ cười:

"Chẳng phải vì em không kiềm chế được sao…"

Hà Miểu Miểu nói:

"Nếu là chị thì cũng không kiềm chế được, Tần Lộc, tối nay anh đi chung chứ?"

Tần Lộc nhìn Lâm Diêu Chi sau đó mới chậm rãi gật đầu, coi như đồng ý lời mời của Hà Miểu Miểu.

Hà Miểu Miểu cười khanh khách:

"Anh không cần tránh em như rắn rết đâu, tuy chúng ta từng hẹn hò nhưng không phải chia tay rồi sao, em không phải loại người liên tục quấn quít bạn trai cũ."

Tần Lộc thản nhiên nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!