Từ khi lên cấp ba Lâm Diêu Chi không luyện tán thủ nữa, đã lâu cô không đến câu lạc bộ võ thuật. Bây giờ một lần nữa đến đây nhưng lại có cảm giác hơi hoài niệm.
Câu lạc bộ tán thủ Duệ Phong chủ yếu dạy tán thủ, bên cạnh đó cũng có Kickboxing (1) và Muay Thái (2). Khác biệt lớn nhất giữa luyện tán thủ và tập thể hình là tính thực dụng. Cùng một thể trạng, gần như người luyện tán thủ có thể hoàn toàn áp đảo người tập thể hình, vì tán thủ chú trọng vào các bài tập chiến đấu thực tế hơn, phương diện lực phản ứng và sức bật đều chiếm ưu thế.
(1) Kickboxing là một nhóm các môn thể thao chiến đấu độc lập dựa trên đá và đấm, lịch sử phát triển từ karate, Muay Thái và boxing của phương Tây. Kickboxing được thực hành để tự vệ, tập thể dục, hay như một môn thể thao tiếp xúc
(2) Muay Thái là một môn võ thuật cổ truyền đồng thời là một môn thể thao phổ thông của Thái Lan. Người phương Tây gọi môn này là quyền Thái, tuy nhiên nó khác nhiều so với môn boxing của phương Tây
Cũng bởi vì thế mà cơ bắp của người luyện tán thủ không quá khoa trương, ngược lại có vẻ gầy nhưng đầy sức bật.
Câu lạc bộ rất lớn, có một cô gái xinh đẹp đứng ở quầy lễ tân, thấy Lâm Diêu Chi và bạn thân Lục Tiêu vào thì nhiệt tình bước tới hỏi các cô cần giúp gì không.
Lâm Diêu Chi nói: "Ở đây có huấn luyện viên tên Tần Lộc phải không ạ?"
Cái tên Tần Lộc vừa thốt lên, nụ cười xán lạn của cô gái ở quầy lễ tân bỗng cứng lại một chút, cô ta hỏi: "Cô đến tìm Tần Lộc à?"
Lâm Diêu Chi nói: "Đúng vậy, em muốn học tán thủ."
Cô gái ở quầy lễ tân nói: "Ồ, vậy có thể cô không có cơ hội rồi." Cô ta rút một cuốn sổ dày dưới ngăn tủ ra, "Khóa học của huấn luyện viên Tần đều đã sắp xếp đến tháng ba năm sau rồi." Cô ta nói xong câu này, giả vờ cười với Lâm Diêu Chi, "Nếu không tôi giúp cô xếp hàng nhé?"
Lâm Diêu Chi chớp mắt: "Chị ơi, chị không thể châm chước một tí ạ?"
Cô gái ở quầy lễ tân nói: "Ôi, thật sự không thể châm chước được đâu, cô xem đi." Cô ta đưa quyển sổ, "Mấy học viên xếp hàng này đều muốn châm chước nhưng huấn luyện viên Tần chỉ có một mà thôi." Cô ta dừng một chút, vừa cười vừa nói, "Nếu không thì… tôi giới thiệu cho cô huấn luyện viên khác nhé, giá trị nhan sắc của các huấn luyện viên trong câu lạc bộ chúng tôi đều rất cao đấy."
Lâm Diêu Chi nghĩ một chút, cảm thấy nếu đợi huấn luyện viên đến tháng ba năm sau thì gái trinh cũng thành đàn bà rồi, vì thế quả quyết lấy điện thoại ra gọi qua WeChat.
Chuông reo vài tiếng đã có người nghe máy, giọng nói của Tần Lộc vang lên từ điện thoại kèm tiếng thở dốc, nghe vừa trầm thấp vừa gợi cảm, anh hỏi: "Có chuyện gì không?"
"Huấn luyện viên Tần." Lâm Diêu Chi nói, "Không phải anh mời tôi đến chơi sao, tôi cũng dẫn bạn mình đến đây rồi, cậu ấy nói muốn học một khóa tán thủ." Lúc cô nói chuyện thì nháy mắt ra hiệu với bạn thân Lục Tiêu, Lục Tiêu tức giận, hung dữ dùng khẩu hình miệng nói: Tớ! Không! Muốn!
"À, bây giờ các cô đang ở quầy lễ tân hả?" Tần Lộc đã hiểu, anh nói, "Chờ một chút, tôi đến ngay."
Lâm Diêu Chi vui vẻ vâng một tiếng rồi tắt điện thoại. Cô gái ở quầy lễ tân sững sờ trước cuộc gọi của Lâm Diêu Chi: "Các cô quen Tần Lộc à?"
Lâm Diêu Chi nói: "Cũng không hẳn là quen, có lần tình cờ gặp gỡ, anh ấy mời em đến tham quan câu lạc bộ." Cô còn chưa nói ra là Tần Lộc mời cô đến để giao lưu kỹ thuật đấy, dù sao cũng đoán được cô gái ở quầy lễ tân sẽ không tin.
Cô gái ở quầy lễ tân nghe xong lời Lâm Diêu Chi nói thì vẻ mặt trở nên vô cùng vi diệu, Tần Lộc là báu vật của câu lạc bộ bọn họ, rất nhiều cô gái đến đây vì anh, trước đó vài ngày con gái của ông chủ đã theo đuổi được Tần Lộc, kết quả chưa tới một tháng thì chia tay, mọi người còn đang rầu rĩ không biết cuối cùng Tần Lộc thích mẫu con gái thế nào, không ngờ hôm nay lại mời một người tới. Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, nhìn thế nào cô gái trước mắt này cũng không giống mẫu người Tần Lộc thích.
Hôm nay thời tiết vẫn nóng, Lâm Diêu Chi mặc một chiếc áo sơ mi sọc mỏng màu đỏ đậm, bên dưới kết hợp với chiếc váy ngắn màu trắng, mái tóc đen dài cạnh sườn mặt được tết thành hai bím nhỏ xinh xắn, sau đó dùng chiếc kẹp tóc đẹp đẽ kẹp ra sau đầu. Trời sinh cô có làn da trắng, mặc chiếc áo đỏ càng làm tôn lên làn da trắng như sứ, sáng lóng lánh, trắng nõn mềm mại. Dưới hàng mi dày là đôi mắt to linh động thấp thoáng niềm vui, bên môi còn có hai lúm đồng tiền đáng yêu, ngọt ngào như viên kẹo mềm vị đào vậy, nặn nhẹ một cái cũng có thể ra nước.
Mới nhìn thì cô gái này và Tần Lộc quả thật giống như người của hai thế giới, Tần Lộc dùng sức một chút đã có thể làm hỏng cô ấy rồi.
Nghĩ tới đây, tâm trạng của cô gái ở quầy lễ tân khá phức tạp, hình mẫu lý tưởng của người đàn ông này không có chuẩn mực, dù sao ngự tỷ cực phẩm như Hà Miểu Miểu mà Tần Lộc còn không hứng thú thì thật sự sẽ thích kiểu người ngọt ngào trước mặt này sao?
Ôi, thì ra tất cả mọi người đã đi đường vòng rồi.
Lúc đang cảm thán thì Tần Lộc đã từ sân tập bước ra, dường như vừa rồi anh vẫn còn đang luyện quyền, trên người mặc chiếc áo phông đơn giản và quần đùi, mồ hôi chậm rãi chảy xuống khắp thân thể, cái cằm góc cạnh rõ ràng, từ yết hầu hơi nhô đến đường cong cơ ngực đẹp đẽ… Ngực anh phập phồng, tiện tay lau mồ hôi còn đọng lại trên tóc, đôi môi mỏng mím thành một đường thẳng hé mở: "Lâm Diêu Chi, cô đến rồi."
Mới nãy Lục Tiêu còn đang khóc lóc la hét muốn về, lúc này trông thấy Tần Lộc, thậm chí mắt đã nhìn thẳng, dùng ngón tay chọc vào eo Lâm Diêu Chi, nhỏ giọng thì thầm: "Đậu má đậu má… quá đẹp trai, quá đẹp trai rồi!"
Lâm Diêu Chi nghĩ, đẹp trai thật đấy nhưng nếu anh không tìm cô luyện quyền thì càng đẹp trai hơn…
Hiển nhiên Tần Lộc đã quen với ánh mắt vô cùng rõ ràng của các cô gái rồi, thấy Lâm Diêu Chi thì khẽ gật đầu, nói: "Trước tiên cô vào đi."
"Được." Lâm Diêu Chi dắt Lục Tiêu đã không còn tỉnh táo đi vào câu lạc bộ trước ánh mắt ngạc nhiên của cô gái ở quầy lễ tân.
Câu lạc bộ này rất lớn, còn chia thành hai tầng, Tần Lộc giới thiệu với cô tầng dưới là nơi các học viên luyện tập, tầng trên là võ đài và khán phòng, thỉnh thoảng sẽ tổ chức vài trận đấu. Sân tập có không ít người, xung quanh treo đủ loại bao cát có kích thước khác nhau và dụng cụ thể dục, cộng thêm vài học viên đang luyện tập bên cạnh, xem ra khá chuyên nghiệp.
"Tôi vẫn đang dạy." Tần Lộc đi đằng trước, chỉ vào vài người đứng cách đó không xa, lại quay đầu đánh giá Lục Tiêu, "Bạn của cô cũng muốn luyện tập à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!