Chương 14: Đường tình duyên của Lâm Mộc Chi

Lâm Mộc Chi với bề ngoài đẹp trai, diễn xuất tốt, có thâm niên trong giới điện ảnh và phim truyền hình, một diễn viên thiên tài đoạt được danh hiệu ảnh đế năm mười sáu tuổi nhưng lại có kỹ năng nấu nướng đến chó cũng chê.

Lúc anh ta xuống bếp lần đầu, Lâm Diêu Chi đang học tiểu học. Cô đi học về đúng lúc bố mẹ vắng nhà, vì thế người anh trai không đáng tin cậy kia đã vỗ ngực nói mình sẽ làm hai món cứng cho em gái ăn.

Lâm Diêu Chi cực kỳ vui vẻ phấn khích và vẫn tiếp tục như vậy cho đến khi Lâm Mộc Chi bưng đồ ăn đặt lên bàn rồi mới thôi.

Ngày hôm đó, khi chọc vào cái bánh bột ngô còn cứng hơn cả chiếc đũa trước mặt, trong thế giới của Lâm Diêu Chi, hai chữ món cứng được định nghĩa lại. Món cứng nhà người ta là cứng ở hương vị, món cứng của anh trai lại cứng ở cảm giác khi ăn… Thật sự cứng đến mức chó nhà Lâm Diêu Chi cũng không gặm nổi.

Sau đó, Lâm Mộc Chi không cam lòng làm lại lần thứ hai, lần thứ ba để thử nghiệm, có lẽ do chấp niệm trong lòng anh ta quá mạnh mẽ nên kỳ tích đã xảy ra, phòng bếp nhà bọn họ nổ luôn.

"Từ hôm nay trở đi, Lâm Mộc Chi phải cách phòng bếp thật xa, mẹ còn thấy con bén mảng lại gần phòng bếp thì mẹ sẽ đánh chết con."

Vì sự an toàn của cả nhà, mẹ Lâm tuyên bố một quyết định tàn khốc, từ đây, giấc mộng trở thành đầu bếp của Lâm Mộc Chi vỡ tan, anh ta bị ép trở thành một diễn viên.

"Mơ ước lớn nhất của tôi là diễn vai đầu bếp."

Nhớ lại lúc phỏng vấn, Lâm Mộc Chi đã tỏ vẻ thản nhiên như thế,

"Tốt nhất là người có tay nghề vô cùng cao siêu, nhân vật phản diện cũng không sao."

Chỉ tiếc có lẽ Lâm Mộc Chi quá đẹp trai, không phù hợp với nghề đầu bếp nên đến bây giờ giấc mộng của anh ta vẫn không thực hiện được.

Bây giờ Lâm Diêu Chi và Lâm Mộc Chi ở chung, không có đại ma vương là mẹ Lâm trấn áp, tình yêu nấu ăn của Lâm Mộc Chi lại bắt đầu rục rịch.

Sau khi Lâm Diêu Chi ngăn cản thất bại thì rất tụt hứng, hơn nữa còn khéo léo hỏi Hà Miểu Miểu muốn đổi thời gian đến nhà mình chơi không.

"Sao thế? Anh trai em có chuyện gì à?" Hà Miểu Miểu hiểu lầm ý của Lâm Diêu Chi,

"Nếu chị đến mà không tiện thì chị không đến nữa, em tìm thời gian đưa chữ kí cho chị là được."

Lâm Diêu Chi nói:

"Không phải, là thế này, anh của em nói ngày mai sẽ xuống bếp."

Hà Miểu Miểu vui vẻ lên tiếng:

"Cái gì, Hoàng Thiên Viên cũng biết nấu ăn sao? Quá tuyệt vời rồi!"

Lâm Diêu Chi nghĩ thầm, ai mà chẳng biết nấu ăn, vấn đề là nấu xong có ăn được không mới quan trọng, có điều Hà Miểu Miểu đến chơi là chuyện tốt, ít nhất có thể chia sẻ giúp cô một phần, hơn nữa còn có người ngoài, Lâm Mộc Chi sẽ khiêm tốn hơn chút.

Lâm Diêu Chi nghĩ như vậy thì quyết định không ngăn cản Hà Miểu Miểu nữa, để cô ấy biết một ít về bộ mặt thật của Lâm Mộc Chi, có lẽ sau đó cô ấy lại hết hâm mộ cũng không biết chừng.

Sự nhiệt tình của Lâm Mộc Chi về việc thể hiện tài nấu ăn ngày mai khiến Lâm Diêu Chi sởn cả gai ốc, thậm chí buổi tối anh ta đã bắt đầu lên trang bán hàng trực tuyến mua nguyên liệu nấu ăn cho ngày mai, Lâm Diêu Chi nhìn mà hãi hùng khiếp vía.

Nhưng điều gì đến vẫn đến, tám giờ sáng hôm sau, lúc Lâm Diêu Chi còn mơ màng ngủ thì bị Lâm Mộc Chi lôi ra khỏi chăn.

Lâm Mộc Chi buộc một nhúm tóc, mặc tạp dề, vung cái thìa nấu ăn lên lớn tiếng tuyên bố:

"Anh đã chuẩn bị thực đơn cho hôm nay rồi."

Lâm Diêu Chi bỗng chốc bị dọa mà tỉnh luôn, trợn tròn mắt hoảng sợ á một tiếng.

Nhưng chuyện kinh khủng hơn còn ở phía sau, Lâm Diêu Chi nghe Lâm Mộc Chi đọc nội dung thực đơn, anh ta định nấu gà hoa (1), cá sóc chua ngọt, năng kền ti (2), thịt kho tàu, thịt viên kho tàu!

(1) Gà hoa:

Đây là một món ăn truyền thống ở Giang Tô. Món ăn được chế biến từ thịt gà, lá sen và bùn vàng.

(2) Năng kiền ti: Là món ăn khá nổi tiếng ở Dương Châu. Nó sử dụng nước dùng gà và súp giăm bông để nấu súp, vì vậy nó còn được gọi là gà xé khô, cộng với tôm, măng, giăm bông, v.v., rất ngon và dày. Mỗi quán trà nổi tiếng ở Dương Châu đều có thể làm món ăn này, và giá không hề thấp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!