Chương 10: Thảo luận kịch liệt

Tần Lộc đưa Lâm Diêu Chi đi ăn một bữa tối thịnh soạn, sau đó còn chở cô về tận nhà.

Nhìn Tần Lộc dần đi xa, Lâm Diêu Chi mới khập khiễng về nhà.

Trong nhà, anh trai Lâm Mộc Chi của Lâm Diêu Chi đã về, thấy cô lảo đảo đi vào, anh ta dùng ánh mắt dò xét nhìn về phía cô: Chân em bị sao thế?

Lâm Diêu Chi khó xử nói:

"Em đùa giỡn với Tần Lộc kịch liệt quá…"

Mặt Lâm Mộc Chi lập tức đen sì:

"Đùa giỡn? Hai người đùa thế nào?"

Lâm Diêu Chi đáp:

"Là… là em nằm còn anh ấy quỳ…"

Lâm Mộc Chi nghiến răng nghiến lợi nói:

"Nói chuyện cẩn thận."

Lâm Diêu Chi thấy dáng vẻ anh trai mình tức giận như sắp bùng nổ thì ngoan ngoãn đáp: Kéo gân ý mà.

Lâm Mộc Chi: … Lâm Diêu Chi, em đúng là ngứa da rồi.

Lâm Diêu Chi loạng choạng đi tới cạnh anh trai mình, lẩm bẩm:

"Anh này, em có một vấn đề muốn hỏi anh."

Lâm Mộc Chi trả lời: Hỏi đi.

Lâm Diêu Chi thuật lại lời Trình Miện miêu tả về bạn cùng phòng của Tần Lộc cho Lâm Mộc Chi nghe, mới đầu Lâm Mộc Chi không có biểu hiện gì, kết quả nghe xong, lông mày anh bắt đầu nhíu lại:

"Bạn cùng phòng này kì lạ thế."

"Đúng đó, em cũng cảm thấy kì lạ."

Lâm Diêu Chi nói,

"Không có nhiều bé trai cao khoảng 1m60 lắm, còn thích ăn đồ ngọt, chẳng lẽ là một đứa trẻ? Nhưng nghe ý tứ của Trình Miện lại không giống trẻ con lắm…" Cô gãi đầu, rất mờ mịt.

Còn phun nước bọt.

Lâm Mộc Chi phân tích cho Lâm Diêu Chi nghe,

"Người bình thường sẽ phun nước bọt sao? Chẳng lẽ…"

Lâm Diêu Chi: Chẳng lẽ cái gì ạ?

Lâm Mộc Chi thấp giọng nói:

"Chẳng lẽ đây là cậu em trai bị thiểu năng của Tần Lộc?"

Lâm Diêu Chi cạn lời.

Lâm Mộc Chi hỏi: Em thấy thế nào?

Lâm Diêu Chi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!