Chương 1: Chia tay vui vẻ

Editor: Violet

Beta: Mạc Y Phi

Thời tiết tháng tám nóng vô cùng, những con ve sầu bám trên cây kêu to ầm ĩ.

Bên lề đường có một quán ăn nhỏ tên là Chu Ký, bên trong bày nhiều bàn ăn thấp và ghế nhựa, tiếng nói chuyện xôn xao hòa cùng tiếng hét lớn của ông chủ làm cho nơi này trở nên cực kỳ náo nhiệt.

Đây là một nơi thoải mái, nhưng lại không phải chỗ thích hợp để nói chuyện, mà Tần Lộc vẫn bác bỏ ý kiến của Hà Miểu Miểu, lựa chọn nói chuyện chia tay với cô ấy ở chỗ này.

Thời tiết rất nóng, Hà Miểu Miểu mặc áo thun trắng, gương mặt được trang điểm cẩn thận, nhưng vẻ mặt lại u ám, cô ấy nhìn Tần Lộc chằm chằm mà không nói câu nào.

Không thể không nói, mặc dù giây phút nói lời chia tay này rất khó xử nhưng Tần Lộc ngồi đối diện vẫn tràn ngập sức hấp dẫn.

Nếu so sánh anh với các tiểu thịt tươi bây giờ thì khá khác biệt, da của anh hơi ngăm, các đường nét trên gương mặt sắc bén như dùng dao khắc lên, dưới sống mũi cao thẳng là đôi môi mỏng đầy khiêu gợi. Người ta thường nói đàn ông môi mỏng bạc tình bạc nghĩa, bây giờ xem như Hà Miểu Miểu cảm nhận được rồi.

Lông mi lúc cụp xuống đen như lông quạ, đôi mắt lại không chú ý đến mình, nói là nhìn mình nhưng thật ra giống như đang nhìn thứ khác, Hà Miểu Miểu ghét nhất dáng vẻ này của anh.

Nhưng dù sao cũng đang ở bên ngoài, Hà Miểu Miểu vẫn không muốn cãi nhau, hít một hơi thật sâu, rít một hơi từ điếu thuốc đang kẹp giữa ngón tay rồi phả ra làn khói trắng,

"Anh thật sự muốn chia tay à?"

Tần Lộc gật đầu.

Hà Miểu Miểu hỏi, Tại sao?

Nghe được câu này, Tần Lộc cũng không ngẩng đầu lên, anh nói:

"Không phải hồi trước nói rồi à?"

Hà Miểu Miểu nhíu mày, Nói cái gì?

Tần Lộc nói:

"Chúng ta thử xem thế nào, không hợp thì chia tay."

Hà Miểu Miểu:

"… Anh cảm thấy không hợp à?"

Tần Lộc gật đầu: Không hợp.

Trong lòng Hà Miểu Miểu lập tức khó chịu, cô ấy theo đuổi Tần Lộc cả năm trời mới được, bây giờ qua một tháng mà Tần Lộc đã đòi chia tay, thật sự không thể chấp nhận nổi.

Bầu không khí cứ im lặng như vây, hai người không ai nói chuyện nữa khiến hoàn cảnh không ăn khớp với môi trường ồn ào xung quanh, Tần Lộc vẫn thờ ơ như thế, ngay lúc Hà Miểu Miểu sắp không chịu nổi nữa, bên cạnh bọn họ vang lên một tiếng nói mềm mại ngọt ngào, trong giọng nói còn thấp thoáng tiếng khóc, hình như thuộc về một cô gái đáng yêu, cô ấy hỏi:

"Tại sao anh lại ăn vụng ở bên ngoài, em đối xử với anh không tốt sao?"

Hà Miểu Miểu nghe thấy thế thì quay đầu lại, ngồi cách cô ấy không xa là một đôi tình nhân, chàng trai đưa lưng về phía cô ấy nên không thấy rõ mặt, nhưng nhìn động tác cơ thể có thể thấy anh ta cực kỳ không kiên nhẫn, cô gái ngồi đối diện chàng trai mặc chiếc váy trắng, mái tóc dài màu đen cũng không buộc lên mà để rối tung trên bả vai, nhìn qua rất nhỏ nhắn xinh xắn, gương mặt có ngũ quan tinh xảo chỉ lớn bằng bàn tay, quả thực đáng yêu như búp bê vậy.

Hà Miểu Miểu không đi giày cao gót thì cao 1m72, là ngự tỷ quyến rũ, mà rõ ràng cô gái trước mặt có phong cách khác hẳn mình, cô nàng thuộc loại con gái ai gặp cũng muốn ôm vào lòng cưng chiều.

"Diêu Diêu, tha lỗi cho anh đi."

Mặc dù cô gái này khá đáng yêu nhưng ánh mắt lại không tốt lắm, bạn trai cô ấy còn không biết xấu hổ mà nói,

"Anh thật sự không kìm lòng được, anh vẫn còn thích em mà."

Cô gái hơi sững sờ, hình như khá bất ngờ khi nghe câu trả lời như vậy, trong đôi mắt đen của cô xuất hiện một lớp sương mỏng, giống như muốn biến thành nước mắt rồi tràn ra khỏi vành mắt, cô nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!