Chương 43: (Vô Đề)

Quý Đường Đường tối hôm trước lăn qua lộn lại quá muộn, ngủ một giấc thật trầm, đến chiều hôm sau mới bị tiếng gõ cửa đánh thức, Thạch Đầu vừa gõ cửa vừa gọi cô: "Quý tiểu thư, người của đồn công an đến rồi, đang chờ chị để hỏi chuyện đấy."

Quý Đường Đường đầu tiên còn đang mơ màng, sau mới đột nhiên nhớ đến câu Nhạc Phong nói với cô tối qua, vội vàng bò dậy từ trên giường, chỉnh trang qua một chút rồi theo Thạch Đầu xuống lầu, rốt cuộc trong lòng vẫn có chút không chắc chắn, hỏi Thạch Đầu: "Nhạc Phong dậy chưa?"

Thạch Đầu lắc đầu: "Đi gọi một lần rồi, anh Phong Tử nói, hôm qua anh ấy mệt ghê gớm, tôi mà còn dám gọi anh ấy nữa, anh ấy sẽ lột da tôi."

Quý Đường Đường nhìn Thạch Đầu mặt đầy vẻ sợ sệt, không hiểu sao lại thấy vô cùng buồn cười, suy nghĩ một chút lại hỏi: "Vậy Thần Côn đâu?"

"Trời chưa sáng đã vác túi chạy đi rồi, bảo là muốn vào núi tìm nữ quỷ."

Quý Đường Đường thật cảm khái, Thần Côn này, quả nhiên không phải cùng một băng tần với cô..

n công an cử hai người tới, một già một trẻ, đang vừa uống cà phê vừa tán gẫu với Thập Tam Nhạn trong phòng khách, Cổ Thành không tính là lớn, cảnh dân cơ bản là cùng một nhà, hai người kia đã gặp Thập Tam Nhạn không chỉ một lần, nói chuyện cũng thân thiện, trái lại không giống đến tra án chút nào.

Quý Đường Đường coi đến cửa điều tra tình hình với lấy khẩu cung tội phạm hiềm nghi là một, nhớ lại trong mấy bộ phim truyền hình, hình như toàn phải đến đồn cảnh sát, còn bị đèn chiếu thẳng vào mặt rồi bị người ta vỗ bàn quát tháo gì đó, trong lòng có chút căng thẳng, anh cảnh sát Tiểu Lý trẻ hơn vừa thấy cô xuống, nhếch miệng cười một tiếng, lại rất vui vẻ: "Bạn trai cô đâu, không đi cùng cô à?"

Đại não của Quý Đường Đường nhất thời đình trệ, quên mất bạn trai của mình hẳn là Nhạc Phong, lúng ta lúng túng không nên lời, Thập Tam Nhạn thì ngược lại, nghe vậy, chị ta nhìn cô một cái, ánh mắt cực kỳ phức tạp.

Người cảnh sát già hơn họ Trương, thái độ cũng hòa hảo vô cùng: "Nghe nói hai anh chị tối qua cãi nhau hả? Cô gái trẻ, đừng có mới cãi nhau có một tí mà đã học mấy cô nữ chính trong tiểu thuyết tình cảm chạy lung tung khắp nơi, xảy ra chuyện gì lại không tìm được đâu."

Thái độ của họ ôn hòa, Quý Đường Đường cũng bớt lúng túng, tiếp đó nói chuyện cũng rất thuận lợi, chẳng qua chỉ hỏi thăm tình huống cụ thể một chút, đến lúc hỏi đến bộ dạng của gã kia, Quý Đường Đường miêu tả là "Dáng dấp rất hung hãn, khá to khỏe, rất đen", anh chàng Tiểu Lý kia ngay cả ghi chép cũng lười phải ghi, nhìn cô vui vẻ: "Cô gái trẻ, người xấu thằng nào chẳng như vậy."

Quý Đường Đường cũng đã nhìn ra, bọn họ chẳng qua chỉ đi cho có lệ, không hề để tâm lắm.

Quả nhiên, hỏi xong, bọn họ cũng không vội đi ngay, lại trò chuyện với Thập Tam Nhạn một lúc, Quý Đường Đường ngồi bên cạnh nghe, mới biết cô gái bị hại tên là Trì Hồng Anh, thỉnh thoảng cũng hát ở Đăng Hồng Tửu Lục, mọi người đều gọi cô ta là Anh Tử, nghe ý tứ trong lời kể của bọn họ thì cô Anh Tử này hình như cũng làm mấy vụ buôn bán da thịt, đây có lẽ là nguyên nhân khiến bọn họ hờ hững như vậy, anh chàng Tiểu Lý kia còn như oán trách nói: "Cô gái này nếu biết giữ mình trong sạch một chút thì đâu đến nỗi xảy ra chuyện đúng không?"

Lão Trương tiếp một câu: "Mấy cái cô ở Đăng Hồng Tửu Lục cô nào mà chẳng như vậy, cậu xem cô Phương Lộ Điềm kia chẳng phải cũng thế hay sao, mới hỏi cô ta có mấy câu thôi mà mặt đã nhăn nhó như bà cụ ấy."

Tiểu Lý nghe đến cái tên này liên cau mày: "Tôi không tin cô ta không thấy gì cả, tối qua là cô ta tạm thời thay ca cho Trì Hồng Anh, Trì Hồng Anh đi làm gì, cô ta có thể không biết tí nào được hay sao?"

Lão Trương than thở: "Ai cũng sợ rước họa vào thân, cô ta nói không biết, cậu có cạy được miệng cô ta ra không?"

Quý Đường Đường lẳng lặng ghi nhớ cái tên Phương Lộ Điềm này.

Hai viên cảnh sát ngồi một lúc rồi mới đi, Thập Tam Nhạn bảo Tiểu Mễ tiễn bọn họ, chờ những người khác đi ra ngoài hết, chị ta đột nhiên hỏi Quý Đường Đường: "Cô qua lại với Phong Tử từ bao giờ?"

Quý Đường Đường giật bắn người, hàm hồ đáp: "Khoảng… khoảng gần nửa năm."

Thập Tam Nhạn sửng sốt một chút, lại hỏi cô: "Phong Tử vì cô nên mới chia tay với Miêu Miêu?"

Quý Đường Đường lại ậm ừ quanh co lòng vòng cho xong, không chú ý đến sắc mặt của Thập Tam Nhạn càng lúc lại càng khó coi.

Sau khi lấp liếm qua loa với Thập Tam Nhạn, Quý Đường Đường lựa thời cơ đi về phía Thạch Đầu hỏi thăm: "Cái cô Phương Lộ Điềm ở Đăng Hồng Tửu Lục kia, cậu có biết không?"

Thạch Đầu suy nghĩ một lúc lâu: "Là A Điềm ấy hả, biết chứ, đối thủ một mất một còn với bà chủ của chúng tôi."

Quý Đường Đường mờ mịt: "Tại sao lại gọi là đối thủ một mất một còn?"

"Tình địch ấy," Thạch Đầu cường điệu, "Cô ta thích một người, chính là Diệp công tử ở quán bar Hạ Thành. Nhưng mà Diệp công tử lại thích bà chủ của chúng tôi, chị bảo vậy không gọi là tình địch thì gọi là gì?"

Thời buổi này mà còn có người được gọi là "Công tử"? Quý Đường Đường rủa thầm một câu bảnh chọe trong lòng, lại hỏi Thạch Đầu: "Cô A Điềm đó có dễ nói chuyện không? Tôi có chút chuyện riêng muốn hỏi thăm cô ta một chút."

Thạch Đầu lắc đầu: "Khó nói chuyện lắm, sớm nắng chiều mưa, quá nửa là sẽ không để ý đến chị."

Nghĩ một chút lại cười rộ lên: "Bảo anh Phong Tử đi hỏi đi, A Điềm thích anh Phong Tử đấy, chị không biết à?"

Té ra còn có màn kinh hỉ này, Quý Đường Đường mở cờ trong bụng, lôi kéo Thạch Đầu định đi tìm Nhạc Phong, Thạch Đầu cuống lên liên tiếp khoát tay: "Tự chị đi đi, phòng 102 ở sân sau ấy, sáng tôi có vào nên cửa không khóa đâu, anh Phong Tử bảo, tôi mà đến nữa là anh ấy lột da đấy."

Quý Đường Đường nén cười bỏ đi, Thạch Đầu rướn cổ ra nhìn theo cô, đang không đề phòng đã bị vỗ ngay một phát vào đầu, quay lại nhìn mới thấy Thập Tam Nhạn sắc mặt không được tốt cho lắm: "Đừng có cợt nhả với khách không quen."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!