Huyền Tụng dựa bên trong một không gian chật hẹp, che vết thương trên người, thở một hơi thật dài.
Lúc hắn đến đã tưởng tượng rất nhiều viễn cảnh, mặc cho hắn thông minh một đời cũng không nghĩ tới lại biến thành tình huống như vậy.
Tình huống hiện tại, quả thực có chút khó giải quyết.
Không phải hắn sợ người khác không biết được thân phận của hắn mà đến đây đuổi giết hắn, cái hắn sợ là Cố Kinh Mặc nhìn thấy thi thể của hắn sẽ đau khổ.
Giờ phút này, hồn phách của hắn đang ở trong thân thể người khác, thân thể này do Tập Hoán Đình trước khi chết "đoạt xá".
Mà hồn phách trong thân thể hắn thì lại là Tập Hoán Đình.
Cũng không thể nói là Tập Hoán Đình, lần này hắn dám xác định, hồn phách của Tập Hoán Đình đã hoàn toàn vỡ nát.
Khi thành thú bị nhốt Tập Hoán Đình dùng chú với hắn, đây là loại hắn chưa từng thấy trong những quyển trục kia, cũng chưa từng thấy bí pháp này, hắn thậm chí không biết thế gian này còn có công pháp này, cho nên nằm ngoài dự kiến của hắn.
Bây giờ hắn phải cố gắng tỉnh táo lại, suy nghĩ xem hắn nên làm như thế nào mới có thể để hồn phách trở lại trong thân thể của mình.
Phải nhanh, bằng không thì hắn không dám tưởng tượng dáng vẻ của Cố Kinh Mặc.Hai ngày trước.
Huyền Tụng cảm thấy suy nghĩ ban đầu của hắn sai rồi.
Hắn không nên chuyên chú vào việc bảo việc Cố Kinh Mặc, mà nên tới hủy thi thể của Lục Đạo Đế Giang khiến Lục Đạo Đế Giang không còn khả năng sống lại nữa.
Như vậy mới xem như giải quyết hết hậu hoạn.
Hắn xem rất nhiều điển tịch, phân tích các địa điểm ở Tu Chân giới, còn xem xét những tư liệu về phương hướng, cuối cùng xác định Yến Túy có thể cất giữ thi thể ở nơi nào.
Hắn không do dự, trực tiếp tới phá trận.
Dù sao, thời gian hắn có thể ở nhân gian không còn nhiều lắm.
Không thể không nói, thuật phong ấn của Bí Pháp tông quả thực cao minh, hắn đọc đủ tài liệu nhưng khi đến đây vẫn gặp chút trắc trở.
Nơi này có một địa cung giống như lăng mộ, trong đó có đầy cơ quan trận pháp, còn có trang bị phòng vệ.
Tại thời điểm phá trận, nếu hắn bước nhầm nửa bước, đều sẽ kích hoạt cơ quan trong lăng mộ, lăng mộ sẽ khởi động hình thức tự hủy.
Nghĩ đến nếu quả như thật kích hoạt, quan tài của Lục Đạo Đế Giang chắc chắn sẽ được bảo vệ vô cùng tốt, chỉ có hắn không ra được mà thôi, lăng mộ này chính là thể loại "ngươi chết ta không vong".
Hắn phá quan trảm tướng đến được quan tài ngọc, khi hắn sắp tới gần quan tài lại gặp phải công kích.
Hắn nghiêng người né tránh, quay người lại thì thấy được thân ảnh quen thuộc.
Một vị thiên tôn Hóa Thần kỳ của Duyên Yên các, nhưng ánh mắt kia không thuộc về hắn, có lẽ thời điểm này phải gọi hắn là Tập Hoán Đình.
Huyền Tụng nhìn người nọ đến cũng không kinh ngạc, hơi lùi lại hai bước, nới rộng khoảng cách với Tập Hoán Đình, thở dài: "Quả nhiên ngươi không chết."
Hắn đã nghĩ Tập Hoán Đình có thể không thực sự chết, chỉ là hắn đã dùng hết phương pháp cũng không thể tra ra Tập Hoán Đình ký sinh trong thân thể ai.
Tập Hoán Đình có chút ngạc nhiên: "Ngươi biết sao? Thân thể trước của ta chết rất thật."
"Xem như thế đi." Huyền Tụng đánh giá hắn: "Cái ngươi dùng chắc không phải là phương thức đoạt xá, sau khi biết công pháp đoạt xá của ngươi các đệ tử đều đã đề phòng, vì sao ngươi còn có thể vào trong thân thể của hắn?"
"Lần này đúng là không phải đoạt xá, ta cũng không hẳn là còn sống." Tập Hoán Đình cầm song đao, tiếp tục đi về phía hắn.
"Để cho ta đoán một chút, là cổ?" Huyền Tụng hỏi.
"Ngươi cũng không đần ——" Tập Hoán Đình có một tia kinh hỉ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!