Chửng Cứu Bá Đạo Tổng Tài
____________
Đôi khi tất cả những gì một người đàn ông cần là một người phụ nữ để kiểm soát hắn, ít nhất đó là những gì nghĩ khi đối mặt với gã cao lớn hoạt bát, Khước Nhiên Triết.
Hắn không thể không tự hỏi liệu Khước Nhiên Triết có từng rắc rối như vậy ở trường trung học hay không nhưng họ không đủ thân thiết để y so sánh.
Ôn Tần Khê chỉ cần bịa ra một cái cớ để đưa hắn đến khu rừng nơi Triệu Hoàng Mỵ hiện đang mắc bẫy nhưng không thể tìm ra một lý do chính đáng nào để thốt ra một lý do nhảm nhí nào đó.
"Khước Nhiên Triết, anh có muốn đi cùng tôi đến phía đông của khu rừng không? Tôi cần phải...à....! hái một ít thanh long? Tôi đang thèm ăn chúng," Ôn Tần Khê nằm nghiến răng suy nghĩ., Nếu anh ta rơi vào cái thứ nhảm nhí đó thì tôi là một con mèo.
Khước Nhiên Triết nhìn chằm chằm vào đôi mắt trong suốt như pha lê xảo quyệt của y đang quan sát hắn một cách sắc sảo.
"Em không có người hầu cho việc đó sao? Nếu em muốn có thời gian riêng tư với tôi thì cứ nói đi," hắn trêu chọc Lâm Tĩnh Tạ với vẻ mặt tinh quái.
"Ừ, ừ chắc chắn là tôi muốn dành nhiều thời gian hơn với anh. Đi thôi," y nói, nắm lấy khuỷu tay của Khước Nhiên Triết và dẫn hắn về phía trước.
Hãy đi trước khi ai đó đánh cắp công chúa của anh, Ôn Tần Khê nghĩ rằng y đang tăng tốc nhưng con đường của y đã sớm bị chặn bởi Lâm Minh Húc với khuôn mặt nhợt nhạt.
"Đại ca để em đi cùng anh."
Lâm Minh Húc liếc nhìn con sói to lớn xấu xa đang đứng sau lưng Lâm Cảnh Tà nói.
Cậu khiếp sợ đôi mắt lạnh lùng trống rỗng đó, đôi mắt đen như đáy hồ sâu nhất khiến cậu lạnh sống lưng.
Nhưng vì lợi ích của anh trai mình, cậu đã trở nên cứng rắn hơn.
Ôn Tần Khê dùng tay kéo đứa trẻ rắc rối ra khỏi đường.
Nếu y mang theo Lâm Minh Húc, điều đó có thể làm hỏng kế hoạch của y, vì vậy y phải bỏ đứa trẻ lại.
"Hãy ngoan và ở lại đây với Mạch Châu. Anh sẽ quay lại ngay,".
Lâm Minh Húc muốn phản bác nhưng vẻ mặt nghiêm khắc của Lâm Tĩnh Tạ đã ngăn cản cậu.
Kế hoạch của cậu chưa bao giờ thành công và mọi thứ cậu cố gắng chỉ khiến hai người này xích lại gần nhau hơn.
Đã đến lúc thực hiện chiến dịch tìm saozi mới để đánh chìm con tàu của Khước Nhiên Triết và buộc hắn phải từ bỏ hy vọng.
Lâm Minh Húc khá biết về kiểu con gái mà Lâm Tĩnh Tạ thích, tất cả những gì cậu phải làm bây giờ là thuyết phục Lâm phu nhân, điều đó sẽ khiến kế hoạch của cậu thành công.
Hahaha ngày của anh bị đánh số kết thúc rồi, Khước Nhiên Triết, cậ nghĩ bước sang một bên để cho họ đi qua.
"Tối nay anh sẽ làm cho em một bữa ăn nhẹ lúc nửa đêm," Ôn Tần Khê nói khi thấy Lâm Minh Húc buồn bã như thế nào.
Cậu trông giống như một đứa trẻ mới biết đi nhìn cha mẹ của chúng rời khỏi nhà với đôi mắt đẫm lệ.
Phải, Lâm Minh Húc là một người hay khóc, hy vọng Khước Nhiên Triết sẽ không phát hiện ra điều đó nếu không sẽ rất kỳ lạ khi nhìn y rơi nước mắt suốt ngày chỉ để thu hút sự chú ý của Lâm Tĩnh Tạ.
Ôn Tần Khê dựa theo Jolie dẫn đường dẫn đường, nhưng nhìn đến một đoạn rừng cây xa xôi, không khỏi hỏi: "Dù sao Triệu Hoàng Mỵ sao lại một đường tới đây? Nơi này quá vắng vẻ để một quý cô có thể ở ngoài này một mình? y hỏi Jolie trong khi nhảy qua một cái rễ nhô ra.
Làm sao mà biết được những gì diễn ra trong cái đầu xinh đẹp đó, hệ thống cáu kỉnh trả lời.
Nó hy vọng Triệu Hoàng Mỵ sẽ không làm hỏng mọi thứ vì nó, nó cần tiền.
Haizz, hôm nay cô có thức dậy nhầm giường không? Cô có ác cảm gì với Triệu Hoàng Mỵ? y hỏi khi họ đến gần một nơi thuận tiện để Khước Nhiên Triết nghe thấy Triệu Hoàng Mỵ kêu cứu.
Ngài nghĩ nhiều quá ông chủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!