Chương 3: (Vô Đề)

Chửng Cứu Bá Đạo Tổng Tài

Y ngả người ra sau ghế với vẻ mặt đau khổ, tay véo sống mũi một cách bực bội.

Hoàng Mỵ là người phụ nữ duy nhất từng khiến Khước Nhiên Triết quan tâm đủ để hắn theo đuổi cô và hắn đã thành công.

Họ đã gắn bó với nhau trong năm năm tiếp theo là sáu năm khi hắn cầu hôn cô.

Mặc dù đó là một mối quan hệ yêu xa, Khước Nhiên Triết đã yêu cô rất nhiều nên không ngần ngại nhưng mọi thứ đã không diễn ra như kế hoạch.

Cô từ chối lời cầu hôn của hắn một cách tàn nhẫn, lý do của cô là hắn rất nhàm chán và chỉ chịu đựng điều đó vì mẹ hắn đã cầu xin cô.

Ném tiền vào cô là vô ích vì không giống như những cô gái khác, công ty của gia đình cô đáng giá hơn của hắn.

Đây là lý do tại sao hắn làm việc chăm chỉ để xây dựng một thứ gì đó cho riêng mình để có thể chứng minh cho cô thấy rằng hắn có khả năng nhưng điều đó không đủ để khiến cô ở lại.

Rõ ràng là số của hắn giờ đã bị chặn và cảm giác bị từ chối thật đau đớn.

"Thưa ngài, tôi đã gửi hồ sơ của cậu hỗ trợ kỹ thuật," Lý Mạn Hiết nói cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn với một nụ cười bẽn lẽn.

Cô hoàn toàn nhận thức được tình hình của Hoàng Mỵ và hy vọng Khước Nhiên Triết sẽ chú ý đến cô ngay cả khi đó là một sự phục hồi.

Nếu điều đó xảy ra, cô sẽ được thiết lập cho cuộc sống.

Chỉ cần nghĩ đến việc nó sẽ gây ra những vết nứt không chủ ý trên khắp cơ thể cô, thì cả đời cô sẽ không bao giờ phải làm việc dù chỉ một ngày.

Ôn Tần Khê?

Đôi mắt của Khước Nhiên Triết đanh lại khi hắn nhìn qua hồ sơ, tên biế. n thái đã nói dối hắn.

Ôn Tần Khê là một phần của dự án Flagship và là lập trình viên chính tại đó.

Lúc đầu, hắn chỉ muốn phạt y vì hành vi không phù hợp tại nơi làm việc nhưng bây giờ y phải chịu một hình phạt khắc nghiệt hơn.

Ôn Tần Khê chỉ rời khỏi văn phòng khi y đã sửa xong kịch bản cho Flagship và chỉ rời đi khi y chắc chắn rằng không có sai sót nào sau khi biên soạn nó thành một chương trình.

Ngày mai họ sẽ chạy thử Flagship nên y phải dậy sớm.

Y rời khỏi sự thoải mái của một văn phòng ấm cúng đi thẳng vào đêm tuyết lạnh giá.

Ôn Tần Khê đặt một chuyến xe và ăn tối từ một ứng dụng trên điện thoại của y trước khi băng qua đường chờ xe.

Bình thường y sẽ bắt xe buýt về nhà nhưng đã quá muộn và không muốn dành hai tiếng đồng hồ cho quá cảnh.

Chuyến xe không mất nhiều thời gian để đến nơi nên y không phải chịu đựng những cơn gió lạnh lâu.

Y nhảy lên xe và uể oải ngả người ra sau khi tháo kính ra trước khi dụi đôi mắt đau nhức của mình.

Dành cả ngày để nhìn vào màn hình không giúp ích gì cho thị lực của y nhưng y yêu công việc của mình và sẽ không từ bỏ nó vì bất cứ điều gì.

Trong khi y đang dành thời gian để thư giãn, y nhận được cuộc gọi từ anh trai mình, Ôn Đản Niên, người mà y đã trò chuyện suốt quãng đường cho đến khi về đến căn hộ tồi tàn của mình.

"Cái quái gì vậy nhóc con? Em đã vướng vào một con đi. ếm trà xanh à!"

Ôn Đản Niên hét lên qua điện thoại khi Ôn Tần Khê kể lại ngày tồi tệ của mình.

Anh trai của y quá ồn ào nên y đã bỏ tai nghe theo bản năng và chọn loa ngoài thay thế.

Ôn Tần Khê bật ra một tràng cười tức giận khi nhận đồ ăn được giao.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!