Chương 28: Game 1 - Kế Hoạch Tẩy Trắng

Khi buổi biểu diễn kết thúc và những người hầu thu dọn đồ đạc, Khước Nhiên Triết bằng cách nào đó đã theo Ôn Tần Khê suốt quãng đường về nhà, bám lấy y như keo để bảo vệ chú cừu nhỏ khỏi những con sói đói khác.

Ôn Tần Khê thực sự muốn đuổi hắn đi nhưng cảm thấy tồi tệ, đặc biệt là sau khi y chống lại những kẻ bi. ến thái trước đó.

Một chiếc giường êm ái và bữa tối ấm áp là điều ít nhất y có thể làm để cảm ơn y.

Ôn Tần Khê phải lẻn vào nhà như một cậu bé lén đưa bạn gái vào ký túc xá cắt dán, điều mà y chưa từng làm trước đây.

"Tạ ca, anh có cần mang hắn theo cùng chúng ta không. Anh có thể thưởng cho hắn hai bát thức ăn vào ngày mai mà," Lâm Minh Húc thì thầm vào tai Lâm Tĩnh Tạ.

"Cậu muốn nói gì thì hãy nói to ra. Đừng ngại, tôi biết tôi đẹp trai nên cậu không cần phải thì thầm về điều đó. Hãy nói to và tự hào như thế này"Triết ca đẹp trai

". Lặp lại theo tôi, Triết ca đ-," Khước Nhiên Triết nói với cậu một cái nhìn chế nhạo trước khi đẩy hắn ra bằng bàn tay vẫn đang khoác trên vai Lâm Tĩnh Tạ.

"Chết tiệt! Ai nói anh đẹp trai, giống một con troll xấu xí hơn," Lâm Minh Húc cực kỳ cáu kỉnh đáp trả, ước gì cậu có thể bẻ gãy cánh tay đó khỏi vai Lâm Tĩnh Tạ.

Ôn Tần Khê đã nhiều lần cố gắng thoát khỏi vòng tay của Khước Nhiên Triết nhưng mỗi lần y cố gắng, y lại bị kéo lại gần hơn thành một cái siết cổ lỏng lẻo, cuối cùng khiến y không thể cố gắng.

Tâm trí y đột nhiên quay trở lại thời trung học nhớ lại Khước Nhiên Triết đã từng như thế này cùng với những người bạn của hắn đi khắp sân trường với những cô gái la hét đến nghẹt thở.

Y sẽ quan sát họ qua cửa sổ với mong muốn mình có thể là một phần của nhóm đó.

Có lẽ y sẽ tìm thấy một loli dễ thương để trang điểm dưới khán đài.

"Haa thật là một giấc mơ lớn," y nghĩ khi nhìn lên hàng rào mà họ sắp nhảy qua.

"Minh Húc, nhảy qua trước và kiểm tra xem bờ biển có trong không," Ôn Tần Khê vỗ lưng nói nhưng Lâm Minh Húc bĩu môi không đồng ý trong khi lắc đầu.

"Ai sẽ hỗ trợ anh nếu em ở phía bên kia?" cậu phàn nàn khi rời mắt khỏi Khước Nhiên Triết.

"Aish đừng khó khăn nữa, Khước Nhiên Triết cao hơn em. anh ấy sẽ đẩy tôi lên," Ôn Tần Khê nhíu mày khó chịu nói.

Lâm Minh Húc đã nhượng bộ đó là sau khi Khước Nhiên Triết chế nhạo cậu một lần nữa,

"Cậu nghe thấy chưa, tôi cao hơn, cậu lùn," hắn nói với một nụ cười ranh mãnh nhưng lại xúc phạm Ôn Tần Khê trong quá trình này.

"Nếu em ấy lùn thì tôi là gì? Anh định gọi tôi là thằng lùn chết tiệt à?"

Ôn Tần Khê nói với ánh mắt như dao găm về phía hắn.

Khước Nhiên Triết nhìn lại y đột nhiên thấy Lâm Minh Húc đang tức giận này dễ thương một cách đáng ngạc nhiên.

Hắn chỉ muốn chọc và chọc thêm vài cái nữa vào con mèo nhỏ cho đến khi nó nổi điên lên rồi vỗ về nó để xoa dịu cơn thịnh nộ của nó.

Nhận ra cái bẫy mà hắn vừa giăng ra cho mình, Khước Nhiên Triết đã cố gắng xoa dịu Lâm Tĩnh Tạ nếu không y có thể đổi ý và đuổi hắn ra ngoài qua đêm.

"Không, không phải đâu, đó chỉ là một trò đùa," xoa xoa vai y một cách dỗ dành.

"Chết tiệt! Tại sao lại có cảm giác như anh ấy là một người chồng đang dỗ dành cô vợ nhỏ của mình vậy", Ôn Tần Khê nghĩ thầm và hất tay Khước Nhiên Triết ra khỏi vai mình.

Phiền phức, y nói trước khi chỉ vào Lâm Minh Húc,

"chop - chop chúng ta không có cả ngày."

Lâm Minh Húc ngoan ngoãn nhảy qua hàng rào để kiểm tra xem bờ biển có quang đãng hay không trước khi nói nhỏ: Tạ ca an toàn rồi.

Đẩy tôi lên, Ôn Tần Khê nói khi Khước Nhiên Triết đan các ngón tay vào nhau trong khi dựa vào bức tường đối diện với hắn.

Ôn Tần Khê chống tay leo lên vai Khước Nhiên Triết để lên đỉnh tường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!