Chửng Cứu Bá Đạo Tổng Tài
____________
"Ahhhh! Ca đã làm và cùng hắn ta.....," cậu nói khi nghĩ lại cách anh trai mình thoải mái ôm Khước Nhiên Triết trong giấc ngủ.
"Câm mồm đi! Em lấy cái ý tưởng chết tiệt đó ở đâu ra? Em không giúp thì cút đi," Ôn Tần Khê vừa nói vừa giận dữ đảo hành tây chín một nửa, vừa đe dọa vừa nói.
Hài lòng với phản ứng của Lâm Tĩnh Tạ, Lâm Minh Húc đã bình tĩnh lại một chút và tiến lại gần để giúp anh trai mình một tay.
"Em sẽ giúp nhưng anh phải đưa em đi cùng," cậu nói và nghịch một củ cà rốt mà cậu không biết thái như thế nào.
"Em cũng đến được, nhưng nếu không thì đừng bắt chuyện với hắn ta," Ôn Tần Khê trả lời trong khi ném một ít thịt lợn băm vào.
Hai anh em thu dọn mọi thứ, kể cả một phần cho Lý Khiết Khiết mà bà Lâm nhất quyết đòi khi bà bắt gặp họ trong bếp.
Bây giờ họ phải đi cho cả Khước Nhiên Triết và Lý Khiết Khiết ăn trước khi trở về nhà.
Ôn Tần Khê thực sự ổn với điều đó nhưng Lâm Minh Húc, không quá nhiều.
Cậu giữ khoảng cách trong khi lo lắng đi đi lại lại với đôi mắt dán chặt vào Khước Nhiên Triết ngay khi họ đến.
"Đây, có cần tôi nếm thử trước khi tôi đi không?"
Ôn Tần Khê hỏi, đưa bát cho Khước Nhiên Triết.
Khước Nhiên Triết nhìn chằm chằm vào Lâm Tĩnh Tạ mà không nói một lời nào thể hiện rõ ràng mong đợi của mình.
Hắn có thể trông lạnh lùng và xa cách từ bên ngoài nhưng bên trong hắn có một chút hạnh phúc khi nhìn thấy Lâm Tĩnh Tạ.
Đây là cách nó nên được.
Từ giờ trở đi tôi có thể theo dõi sát sao cậu, Khước Nhiên Triết nghĩ ngay khi Lâm Tĩnh Tạ nếm thử thức ăn.
"Thấy chưa, tôi không nhẫn tâm giết ngươi bằng thuốc độc. Độc dược là trò chơi của phụ nữ, tôi sẽ đi làm sát thủ," y vừa đùa vừa đưa lại cái bát cho hắn.
Khước Nhiên Triết nhìn chằm chằm vào y trong một phút trước khi nhìn lại cái bát.
"Ôi chết tiệt! Xin lỗi tôi đã không mang theo một đôi đũa khác. Để tôi rửa chúng cho anh," Ôn Tần Khê nói, cố gắng lấy đũa ra khỏi người hắn.
Nó có thể là một trò chơi nhưng họ vẫn cần phải lịch sự.
Trước khi y có thể lấy chúng, Khước Nhiên Triết đã bắt đầu ăn, cứ như vậy.
Không sao đâu, hắn nói khi tiếp tục ăn nhưng vẻ mặt của Ôn Tần Khê có vẻ không ổn lắm khi y đang phát điên.
Ahahahah Khước Nhiên Triết thật kinh tởm! y hét lên trong tâm trí không chấp nhận những gì vừa xảy ra.
Khước Nhiên Triết nỗi tiếng là một người sợ vi trùng ở trường trung học.
Nếu bạn chạm vào đồ của hắn, hắn sẽ hoảng sợ, thậm chí tệ hơn nếu bạn chạm vào chai nước của hắn và ở đây anh ấy đang sử dụng đồ dùng mà Ôn Tần Khê vừa mới sử dụng.
"Khước Nhiên Triết, thật là phiền phức, đừng bao giờ làm như vậy nữa," y khiển trách hắn trong khi Mạch Châu gần đó đang nổi cơn tam bành.
Tam quan của anh đã bị lật đổ bởi sự cố này.
Cứ như thể Khước Nhiên Triết bị điều gì đó ám ảnh nên mới làm một việc như vậy.
"Hắn ta nhất định phải ở đây?" hắn chỉ vào Lâm Tĩnh Tạ, người vẫn đang trừng mắt nhìn cậu dữ dội.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!