Chương 6: Hai hướng tu luyện

Không biết qua bao lâu sau, Lê Vĩ dần lấy lại ý thức...

Hắn có chút thở dốc, cơ thể vẫn còn đau nhức và mệt mỏi nhưng đã khá hơn trước đó nhiều. Chiếc Nhẫn Trữ Vật trên tay vẫn tỏa ra một chút linh lực nhè nhẹ, nhắc nhở hắn về những gì vừa xảy ra.

"Haha, lão tử cũng là thiên tài, vậy mà có thể vượt cấp giết ác nữ kia, lão Diêm Vương không gạt ta." Lê Vĩ âm thầm cười to.

Nhìn xuống các vết thương do Âm Sát Trảo gây ra, không thể không cảm thán tốc độ tự phục hồi của tu sĩ Trúc Cơ quả thật không tệ, miệng vết thương đã bắt đầu kết vảy.

Kiểm tra tình huống bên trong đan điền, cả Âm Dương Đồ và Linh Thụ đều hơi ảm đạm, chúng nó đã cung cấp tất cả Linh Lực còn sót lại để gia tăng tốc độ hồi phục cho hắn.

Cắn đầu ngón tay nhỏ ra tí máu lên Nhẫn Trữ Vật của Âm Mị Nhiên để biến nó thành của mình, lại phát hiện có một tầng cấm chế ngăn cản.

Lê Vĩ hừ một tiếng, lấy ra linh thạch còn lại trước đó chậm rãi luyện hoá, hấp thụ vào cơ thể.

Linh khí từ trong linh thạch trước tiên được Linh Thụ hấp thu, sau đó Linh Thụ lại thanh tẩy tạp chất, cho ra những luồng linh khí tinh thuần nhất rót vào Âm Dương Đồ.

Lại ba ngày ba đêm trôi qua, trên thân Lê Vĩ chỉ còn lại những vết sẹo nhàn nhạt, mà hắn cũng đã phục hồi đáng kể lực lượng.

Lúc này hắn mới thoải mái dùng Linh Lực phá tan cấm chế của Âm Mị Nhiên từ Nhẫn Trữ Vật, một lần nữa nhỏ máu thu phục nó, dễ dàng thành công.

Hưng phấn kiểm tra tài sản của Âm Mị Nhiên, Lê Vĩ hít một hơi khí lạnh:

"Không hổ là tông chủ, nữ nhân này quá giàu."

Nhẫn Trữ Vật của Âm Mị Nhiên có không gian bên trong to như cái sân đình, tổng cộng có đến 1105 khối linh thạch.

Khiến Lê Vĩ càng phấn chấn chính là, 1105 khối linh thạch này lại có chất lượng khác nhau.

Trong đó 1000 khối to bằng hai ngón tay kẹp lại, còn 105 khối kia lại to hơn gấp đôi, màu sắc cũng tinh khiết hơn nhiều.

"Thì ra linh thạch cũng phân chia đẳng cấp, 105 khối này cao cấp hơn 1000 khối kia." Lê Vĩ hưng phấn bừng bừng.

Nếu tiếp tục trốn ở trong rừng luyện hoá hết số lượng linh thạch này, hắn tự tin mình có thể đột phá Trúc Cơ Hậu Kỳ, thậm chí tiệm cận Trúc Cơ Viên Mãn.

Dù sao thì hắn có được Linh Thụ hỗ trợ, tốc độ và hiệu quả tu luyện vượt xa người thường.

Không nóng vội, Lê Vĩ lại đem tất cả tài sản của Âm Mị Nhiên ra ngoài kiểm tra.

Một bình thuỷ tinh trong suốt đã mở nắp, bên trong vẫn còn sót lại một viên đan dược bằng đầu ngón tay, có màu xanh lục nhạt, toả ra hương thơm dược liệu thoang thoảng.

"Chẳng lẽ đây là Liệu Thương Đan mà trước đó Âm Mị Nhiên đã sử dụng?" Lê Vĩ vui vẻ.

Liệu Thương Đan mang đến hiệu quả thần kỳ trước đó hắn đã tận mắt chứng kiến, Âm Mị Nhiên trúng một chiêu Dương Khí Quyền lại nhảy nhót như chưa có gì xảy ra, đây là con bài có thể giữ mạng.

Cẩn thận đem bình đan dược thu vào, Lê Vĩ lại xem mấy thứ khác.

Bản gốc của công pháp, vũ kỹ và thân pháp của Bổ Âm Tông... những thứ này đều có thể bán lấy Linh Thạch a.

Một quyển sách cũ, bìa sách có tên: Tu Chân Căn Bản.

Cuối cùng là một tấm bản đồ bằng da cũ kỹ.

Ngoài mấy thứ kể trên còn có một đống vật dụng của nữ nhân như quần áo, đồ lót, nguyên liệu, gia vị và dụng cụ nấu nướng...

Xem ra vị Bổ Âm Tông Chủ này khi còn sống cũng là người biết cách hưởng thụ.

Lê Vĩ hứng thú, ngồi ở trong hang mở ra sách Tu Chân Căn Bản xem thử.

Thứ này có thể mang đến kiến thức cho hắn...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!