Thời gian trôi qua, ác nữ dần cảm thấy không đúng.
Những lần trước sau mỗi lần hấp thụ dương khí của Thánh Tử, ả đều vô cùng thoải mái, cơ thể dồi dào sức lực.
Nhưng sao lần này lại cảm thấy cả người ểu oải, suy nhược?
"Chẳng lẽ ta luyện công quá mức dẫn đến vấn đề?"
Đang muốn tách ra, cả người lại bị hút chặt.
Lê Vĩ như một cái động không đáy, điên cuồng hấp thụ lấy lực lượng của ác nữ để thái bổ cho chính mình.
Chưa kịp mở miệng thốt lên câu nào, ác nữ đã xụi lơ ngã xuống một bên.
"Khanh khách, sư tỷ thoải mái đến mức tay chân bủn rủn sao?"
Các ác nữ khác vẫn chưa phát hiện vấn đề bất thường, lại một người khác nhảy lên thân Lê Vĩ.
Hiện tượng giống như vừa rồi lặp lại, nữ nhân này cũng kiệt lực ngã sang bên cạnh.
Lê Vĩ vô cùng tinh khôn, hắn không hút khô ác nữ, ngược lại chỉ để mấy ả này vừa suy yếu đến mức không thể mở miệng, nằm thở hổn hển như vừa đạt đến đỉnh phong mà thôi.
Mãi đến nữ nhân thứ năm rơi vào hiện tượng như vậy, vài ác nữ mới nhận ra vấn đề, sắc mặt khẽ biến:
"Hiện tượng thật kỳ quái, phải bẩm báo cho trưởng lão xem xét."
Một ác nữ đứng lên dự định bước khỏi mật thất thông báo.
Đáng tiếc đã muộn, Lê Vĩ đang nằm im bất động bỗng nhiên như lang sói vồ mồi lao vọt lên, một chưởng bất thình lình đã đem nữ nhân đánh ngã, rơi vào trong vũng máu.
Thánh Tử, ngươi?
Một đám nữ đệ tử của Bổ Âm Tông lâm vào khiếp sợ.
Đáng tiếc, sau một phen thái âm bổ dương, thực lực của Lê Vĩ đã vượt xa.
Mấy nữ đệ tử này tu vi vốn là sàn sàn Luyện Khí Kỳ như nhau, còn Lê Vĩ hiện tại đã gần đạt đến Trúc Cơ Kỳ.
Hắn không nói tiếng nào, sắc mặt lạnh lẽo như sói lao vào bầy cừu, xuất thủ trấn áp các ác nữ, gậy ông đập lưng ông.
Cái đồ án Âm Dương giữa đan điền vận chuyển đến cực hạn...
"Thánh Tử sắp đột phá Trúc Cơ, mau trốn!"
Mấy nữ đệ tử khác vừa tỉnh lại thấy cảnh này sợ hãi hét ầm lên.
Đáng tiếc nơi này vốn là mật thất đã đóng chặt chỉ có một lối ra duy nhất, Lê Vĩ nhanh trí đứng chắn ngay ở cửa mật thất, ác nữ nào xông đến đều bị hắn đấm bật trở về, trọng thương thổ huyết.
Nhớ đến ký ức ghê tởm mà chủ nhân cơ thể này đã phải chịu đựng, hai mắt Lê Vĩ đỏ lên, đòi lại tất cả.
Chỉ trong một ngày, toàn bộ nữ đệ tử Bổ Âm Tông đã bị rút cạn tu vi, hoá thành hồng phấn khô lâu.
Mà tu vi của Lê Vĩ cũng chính thức đạt đến Trúc Cơ, sánh bằng với kiếp trước của hắn.
Nhẹ đẩy cửa mật thất nhìn ra bên ngoài, vừa lúc trời vào đêm tối, Lê Vĩ lao đầu chạy thục mạng, rời khỏi địa bàn Bổ Âm Tông càng nhanh càng tốt.
Hắn biết đây là Nhị Cấp Thế Lực, có tông chủ là Trúc Cơ Hậu Kỳ toạ trấn.
Hiện tại mình vừa đột phá đến Trúc Cơ Sơ Kỳ, lại thiếu thốn thủ đoạn chiến đấu, nếu bị Trúc Cơ Hậu Kỳ tấn công chỉ có con đường chết mà thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!