"Ta không phải ác hồn, hai vị hành động khó coi vậy?"
Lê Vĩ bất mãn nói.
Hắn bị hai con hàng Ngưu Đầu và Mà Diện kẹp giữa, chủ yếu là bọn đầu trâu mặt ngựa này trên người hôi mùi trâu ngựa làm hắn chịu không nổi a.
"Các hạ thông cảm, chúng ta phải che mắt người bên ngoài, ngươi chịu khó phối hợp chút đi." Mã Diện nói.
Lê Vĩ đưa mắt nhìn, quả nhiên thấy xung quanh có rất nhiều quỷ sai, âm binh đi qua đi lại áp giải hồn phách của người chết.
Nếu hắn không bị áp giải, ngược lại quá mức tự do, chắc chắn sẽ bị chú ý.
Nghĩ đến đây hắn cũng phối hợp, đồng thời nhỏ giọng hỏi:
"Định cho ta lên chỗ nào?"
"Chỗ cũ là chắc chắn không thể lên rồi, khó khăn lắm Diêm Vương mới xoá vết được." Ngưu Đầu không mở miệng, nhưng âm thanh lại truyền vào đầu Lê Vĩ:
"Nể tình ngươi hợp tác, có yêu cầu gì với kiếp sống mới không?"
"Gái đẹp vây quanh, tiền tài danh vọng có đủ." Lê Vĩ thẳng thắng nói ra.
Nhớ lại 30 năm cuộc đời, hắn xém chút khóc ra nước mắt...
Hắn cũng là một đàn ông bình thường, cũng có nhu cầu sinh lý a.
Vài chục năm cuộc đời làm bạn với ngũ cô nương, học thuộc lòng quy tắc bàn tay phải... cố gắng nỗ lực, tập trung, cần cù, khắc khổ tu luyện đến Trúc Cơ, đến khi đó có quyền có thế, mỹ nhân trong đất trời chẳng phải mặc cho hắn tuyển chọn?
Kết quả chưa kịp tận hưởng một chút nào đã xuống âm phủ...
Nghĩ lại mà hận nghiến răng.
"Đừng tức giận nữa, không phải ai cũng được xuống đây rồi lên lại đâu, những vị kia đều là đại năng thông thiên triệt địa, tu vi Trúc Cơ như ngươi là trường hợp đầu tiên, nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng."
Mã Diện khuyên, lật sổ sách trong tay kiểm tra, nói rằng:
"Đang có chỗ thích hợp với yêu cầu của ngươi, một hoàng đế có hậu cung đông đảo, phi tần ba nghìn, quyền cao chức trọng, vinh hoa phú quý hưởng không hết."
Trúng mánh!
Lê Vĩ nhịp tim đập thình thịch:
"Được đó, làm hoàng đế thì còn gì bằng?"
"Nhưng lão sắp băng hà rồi, hao hết tuổi thọ, ngươi lên sẽ hưởng thụ được khoảng 3 ngày."
Cút! Lê Vĩ xém chút nhào lên cắn chết con hàng này, nghiến răng nghiến lợi:
"Cho ta làm con ruột của hoàng đế đó được không?"
"Con hắn còn khoẻ mạnh, ngươi không thế vào được." Mã Diện lắc đầu:
"Các hạ đừng làm khó chúng ta, phải tìm người linh hồn yếu ớt, như đèn dầu sắp tắt mới cho ngươi thế chỗ được."
"Tìm chỗ khác giúp đi!"
Lê Vĩ nâng lên ngón tay giữa.
"Quao có rồi đây, có một tên được gái đẹp thành đàn vây quanh, toàn là mỹ nhân biết tu luyện." Ngưu Đầu ở bên cạnh cũng dò danh sách, lớn tiếng nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!