Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nhìn quần áo Tiếu Lão Thực có thể nhìn ra gia cảnh anh ta không được dư giả lắm, bữa cơm này ăn ít nhất 300 tệ, số tiền này đối với Diệp Hạo không tính là gì, nhưng nó vượt tầm với của Tiếu Lão Thực.
Ông chủ cười ha ha nhận lấy thẻ của Diệp Hạo:
- Người nào trả tiền cũng được.
- Diệp Hạo, tôi đưa phần tôi cho cậu.
Viên Cao Tinh nói xong liền muốn lấy ra 100 tệ.
Diệp Hạo cười lắc đầu.
- Hôm nay tôi mời mọi người.
Nghe Diệp Hạo nói vậy, Viên Cao Tinh cũng không cố chấp nữa.
Diệp Hạo nhận biên lai viết tên mình lên, sau đó Trịnh Tiểu Long tiến lên.
- Phòng ngủ chúng ta có nên mua một số vật dụng chung hay không?
- Có ý gì?
Tiếu Lão Thực hỏi.
- Ví dụ như dầu gội, giấy vệ sinh các loại.
- Mỗi người đều yêu thích khác nhau, vẫn nên dùng riêng đi.
Viên Cao Tinh từ chối.
- Ừm, vậy chúng ta dùng riêng!
Diệp Hạo cũng nói.
Thông qua việc trả tiền vừa rồi, Diệp Hạo phát hiện Viên Cao Tinh là người có nguyên tắc, có lẽ hoàn cảnh sống khác nhau nên anh ta thích quản lý mọi chuyện.
Chuyện này tốt hay xấu tạm thời không nói, nhưng thiếu đi chút nhân tình.
Trái lại Tiếu Lão Thực trung thực chất phác, có thể vì vấn đề gia đình, anh ta không dám ra tay quá lớn, bởi vì sau khi mình nói trả tiền, Tiếu Lão Thực không khách sáo nữa.
Mà Trịnh Tiểu Long là điển hình của thể loại thích chiếm món lời nhỏ, Diệp Hạo luôn luôn không thân cũng không xa lánh đối với loại người này, hắn không thể vì đối phương như vậy mà từ chối lui tới.
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần –)
…
Lúc bốn người Diệp Hạo đi tới phòng học, phần lớn bạn học đều đã đến.
Khi cả đám đực rựa trong lớp nhìn thấy lại đến thêm bốn con cu, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tiếc nuối.
- Lại là con trai.
- Sao không có mỹ nữ chứ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!