Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
Thái Sử Hưu, cậu nói cái gì?
Không ai nghĩ chuyện lại lan đến cả cái danh bán nước này, vậy nên Hoàng Thủ Nhân nhìn Thái Sử Hưu đầy tức giận.
- Đều là người một đội, nhao nhao lên làm gì?
Tử Thần trầm mặt nói.
- Câm miệng.
Hoảng Thủ Nhân quát to.
- Cậu có thì lặp lại lần nữa!
Từ Thần nhìn Hoàng Thủ Nhân chằm chằm, gằn từng chữ nói.
Giọng nói hắn ta lúc này cực kỳ đáng sợ.
Hoàng Thủ Nhân đột nhiên nhận ra việc mình đang làm lúc này vô cùng mất lý trí vậy.
- Đội trưởng, em phân xử xem.
Ánh mắt Hoàng Thủ Nhân chuyển hướng sang nhìn Ninh Huyên.
- Thái Sử Hưu quả thực có chút không phải.
Ninh Huyên nghĩ một chút rồi nói.
- Tôi biết ngay mà, tư tưởng đội trưởng chắc chắn không nhỏ hẹp như Thái Sử Hưu đâu.
- Anh nói ai nhỏ hẹp?
Thái Sử Hưu xù lông lên chỉ vào người Hoàng Thủ Nhân nói:
- Con mẹ nó, cậu thử nói thêm câu nữa xem.
- Tôi nói đó thì sao?
Hoàng Thủ Nhân cũng nổi giận:
- Đội trưởng, tôi cảm thấy người như Thái Sử Hưu không thích hợp ở lại đội chúng ta nữa.
- Muốn đuổi tôi?
Hoàng Thủ Nhân cười ha ha,
- Tôi cũng cóc cần ở lại chỗ này, chỗ nào có anh thì sẽ không có tôi.
- Anh cảm thấy đội trưởng sẽ để anh lựa chọn sao? Nếu không phải bị anh liên luỵ, Chu Tước đội đã sớm bước đến đài vinh quanh rồi!
Hoàng Thủ Nhân không kiêng nể gì, nói hết những lời trong lòng.
- Đội trưởng?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!