Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
Ngoại trừ chủ đề Khái Niệm Luận trong môn Ngữ Văn, em ta nghĩ mình đạt 890 điểm không có vấn đề.
Diệp Hạo nói khẽ.
Trái tim Trương Kim Sinh không khỏi chấn động.
- Em xác định?
- Dạ.
Kỳ thật, hắn đánh giá mình được 895 điểm, nhưng muốn củ chắc nên nói 890 điểm thôi.
- Nếu được 890 điểm, chắc chắn có thể đoạt ví trí đệ nhất thành phố.
Trong mắt Trương Kim Sinh lộ ra một tia dị sắc nói.
Mà thần sắc Quách Tú lại có chút ảm đạm.
Môn Anh văn, con trai chỉ cần tùy tiện 20 ~ 30 điểm thì 100% mà thi đậu Sáu Đại Học Phủ a.
- Diệp Hạo, em nghỉ ngơi cho tốt đi.
Trương Kim Sinh nói khẽ.
- Thầy phải mang tin vui này về báo lại cho trường.
Diệp Chí Quốc tiễn Trương Kim Sinh ra cửa, an ủi vợ.
- Không vào được Sáu Đại Học Phủ cũng không phải sự tình gì quá nghiêm trọng, còn lại các trường đại học trọng điểm, tùy ý con mình lựa chọn mà.
Diệp Chí Quốc nói thì nói như vậy, nhưng trong lòng sao có thể dễ chịu?
- Ừm, một nhà chúng ta sẽ hảo hảo chọn lựa một phen.
Quách Tú nói xong, cầm bản hướng dẫn cho các quy tắc chọn trường lên.
- Để con nó nghỉ ngơi, chúng ta ra ngoài đi.
Diệp Chí Quốc nói khẽ.
Đợi đến lúc cha mẹ ra khỏi phòng, Diệp Hạo nằm trên giường, lẳng lặng tự nghĩ lại tất cả những chuyện xảy ra những tháng qua, hắn cảm thấy tất cả những thứ này đều như một giấc mộng. Chẳng qua, nếu đây là một giấc mộng, Diệp Hạo hắn hi vọng bản thân mình vĩnh viễn trầm luân trong đó, không cần tỉnh dậy nữa.
Suy nghĩ lung tung một hòi, trong lòng Diệp Hạo bỗng xuất hiện một thân ảnh —— Lý Thiên Thiên.
Thiếu nữ băng thanh ngọc khiết, khuynh quốc khuynh thành này không biết hiện giờ thế nào?
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần –)
...
Lý gia!
Lý Thiên Thiên chải mái tóc mình theo dáng đuôi ngựa đẹp nhất, soi trên gương không chút tì vết, lúc này mới đẩy cửa toilet ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!