Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
Thấu thị: Xuyên thấu.
Diệp Hạo đoán rất chính xác.
Ba ngày sau, hắn tỉnh dậy.
Thời điểm mở mắt, hắn giật nẩy mình.
Hắn cảm thụ thế giới này cực kì rõ ràng.
Diệp Hạo trước đó có chút cận, nhưng hiện tại hắn khẳng định, thị lực bản thân đạt đến cấp độ kinh khủng.
Thính giác cũng nhạy bén hẳn lên, hắn lờ mờ nghe được hai người tường bên nói chuyện.
- Làm phát đi!
- Nơi này là bệnh viện đó!
- Giờ không phải chỉ có hai ta thôi sao?
- Vậy cũng không được, người ta thấy chắc đội quần!
- Một nháy thôi, có được hay không?
- Cái này —— vậy nhanh đi!
Diệp Hạo nghe thế, trong lòng tự nhiên muốn nhìn tình hình phòng kế bên.
Thời điểm hắn nghĩ như vậy, vách tường trước mặt đột nhiên biến mất, tiếp theo đó hắn thấy cảnh đôi nam nữ đang hôn nhau đắm đuối.
A!
Diệp Hạo la toán lên!
Quách Tú đang ghé đầu ngủ trên giường bệnh bỗng nhiên bừng tỉnh, khi nàng nhìn thấy con trai ngồi dậy, lộ vẻ mừng như điên.
- Tiểu Hạo, con tỉnh rồi!
Diệp Hạo nhìn thấy mẹ gầy gò hơn nhiều, trong lòng đầy hổ thẹn.
- Mẹ!
Quách Tú chợt nhớ đến cái gì, vội vàng ấn nút gọi khẩn cấp trên giường bệnh.
Chỉ chốc lát sau, một y tá đi vào, cô nàng thấy Diệp Hạo thức tỉnh liền biến sắc.
Bởi vì tình huống Diệp Hạo hết sức phức tạp, theo lý thuyết sẽ không tỉnh dậy nữa.
Nàng tiến lên kiểm tra Diệp Hạo một phen rồi vội vàng chạy ra ngoài bẩm báo với bác sĩ trực ban.
Nghe tin Diệp Hạo tỉnh dậy, bác sĩ đang trực cũng nhanh chóng chạy vào.
- Để ta kiểm tra toàn thân cậu một chút!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!