Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
Lương Mặc, Cảnh Giáo vừa mới tốt nghiệp loại ưu.
Hắn chả thèm để vào mắt 4 5 thằng giang hồ rởm như thế này vào mắt, nếu không cũng không được giao phó đến đây.
Nhưng nhìn trước mắt xem, toàn thân thanh niên sạch sẽ, thoải mái cầm cây côn trong tay, mà dưới đất cả đám đều đã bất tỉnh.
- Bọn họ đều bị cậu đánh bất tỉnh?
Lương Mặc nghi ngờ nhìn Diệp Hạ, hỏi.
- Đúng vậy!
Diệp Hạo gật đầu đáp.
- Sao cậu làm được?
Lương Mặc hỏi tiếp.
- Cái này.
Diệp Hạo gãi gãi đầu, cười ngây ngô không biết nên nói như thế nào.
Lương Mặc nhìn Diệp Hạo thật sâu rồi phân phó.
- Tiểu Lý, cậu lấy khẩu cung hai người họ cho ta!
Chuyện này phải viết báo cáo, làm việc cần có quá trình.
- Cảnh sát thúc thúc, Diệp Hạo không bị phạt gì chứ ạ?
Lý Thiên Thiên nhẹ giọng hỏi.
- Ba ngày trước, thời điểm những gia hỏa này giải cứu Bạch Tứ đã giết hai nhân viên cảnh sát bọn ta, bởi vậy, dù hai em có đánh họ chết cũng không có bất cứ chuyện gì, càng không nói nến việc này thuộc về dạng phòng vệ chính đáng.
Lương Mặc cười nói.
- Như vậy không sao rồi!
Lý Thiên Thiên thở dài một hơi, nàng sợ Diệp Hạo sẽ bị bắt vì chuyện này.
Một lúc sau, khi các nhân viên đã xử lý xong hiện trường thì khẩu cung của hai người cũng đã viết xong.
- Chúng ta đi thôi.
Lương Mặc nói khẽ.
Đám người nhanh chóng đi ra cửa.
A!
Đúng lúc này, Lý Thiên Thiên kêu một tiếng.
- Sao thế?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!