Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
Diệp Hạo dùng đầu c* à nhầm đầu gối suy nghĩ cũng biết thằng nào làm chuyện này.
Bạch Tứ!
Trầm ngâm một chút, hắn nhanh chóng chạy đến nhà kho số 13 cửa Nam.
Nếu như lúc trước, Diệp Hạo chắc chắn sẽ không dám đơn thương độc mã cứu người đâu, nhưng hiện tại, Hạo nay không còn như xưa nữa, Hạo có thể tự tin một mình cân cả thế giới.....
Thời điểm Lý Thiên Thiên tỉnh lại, hoảng sợ phát hiện mình bị trói trên một cái ghế, mà gần đó có mười tên xăm trổ đầy mình đang ngồi đánh poker, cô nàng không biết những người này là ai.
Lúc này, một thanh niên trong số đó nhìn thấy Lý Thiên Thiên tỉnh lại, nhanh chóng lên tiếng,
- Tứ Ca, con bé đã tỉnh!
Nghe nói thế, mười thằng đều đồng loạt đứng dậy.
Trái tim nhỏ của cô nàng không khỏi đập thình thịch.
- Tỉnh đúng lúc lắm.
Một thân ảnh cao lớn xuất hiện trước mặt nàng.
Thời điểm cô bé nhìn thấy thằng này, không khỏi mở to hai mắt.
- Ngươi —— sao ngươi đi ra rồi?
Bạch Tứ bị nhốt chưa được 30 ngày đã được thả ra!
- Nếu để đám cảnh sát biết được chuyện xưa, tao sẽ không còn đường sống.
Bạch Tứ nhìn Lý Thiên Thiên nói.
- Ba năm trước, tao giữa đường đánh cướp đã giết một đôi vợ chồng, mày nói xem, chuyện này nếu để chúng tìm được chứng cứ, tao tất chết không thể nghi ngờ?
- Ngươi…ngươi vượt ngục?
- No no… tao chạy trốn khi đang bị áp giải thôi.
Bạch Tứ nhẹ đầu đáp lời.
- Giang Nam Thị do một tay tao tạo ra, tao không cam tâm rời bỏ nó.
Bạch Tứ nói đến câu này, tròng mắt lộ màu đỏ tươi.
- Nếu không báo thù, tao sẽ ăn ngủ không yên.
Sắc mặt Lý Thiên Thiên trở nên trắng bệch.
Mà ngay thời điểm Bạch Tứ đi đến trước mặt Lý Thiên Thiên, đang tính thử tuyệt chiêu mới Bóp Vếu Long Trảo Thủ thì đột nhiên,"bang" một tiếng, cửa nhà kho bị đạp văng, Diệp Hạo cầm một cây Thiết Côn đi vào.
Bạch Tứ thu hồi cánh tay, lạnh lùng nhìn Diệp Hạo vừa mới đến.
- Tiểu tử mày giỏi, có can đảm a!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!