Dịch giả: Đức Thành
Trước khi mua vé phiếu thì Lam Tiêu cùng Nam Trừng cũng đã sắp xếp ngày nghỉ xong xuôi. Đối với bọn họ mà nói thì đây cũng là một chuyến đi rất hiếm có.
Hai người đều lớn lên ở hành tinh mẹ, sau khi kết hôn không lâu thì tới hành tinh Tinh La. Còn hành tinh Thiên Đấu thì bọn họ còn chưa bao giờ đi qua, nơi đầu tiên di dân vượt không gian này đối với toàn bộ nhân loại mà nói là đều có ý nghĩa vượt thời đại. Bọn hắn cũng muốn đi xem hành tinh đầu tiên được nhân loại thăm dò ra giờ đây đã phát triển thành cái bộ dáng gì rồi.
"Mẹ, chúng ta chỉ cần như thế này là có thể ngồi phi thuyền vũ trụ rồi sao?" Lam Hiên Vũ ngồi ở trong xe, hắn hưng phấn mà lôi kéo tay Nam Trừng.
Nam Trừng thấy đôi mắt to của con trai đang nhìn mình chằm chằm thì không nhịn được mà bật cười: " Đứa nhỏ ngốc này, đây là lần thứ sáu con hỏi mẹ vấn đề này rồi đấy. Đúng vậy, chỉ cần như thế này là chúng ta có thể đi phi thuyền vũ trụ rồi, sau đó còn có thể ngắm nhìn vũ trụ mênh mông nữa nha."
"Quá tuyệt vời!" Lam Hiên Vũ hưng phấn mà kêu lên.
Lam Tiêu quay đầu lại mà nhìn hắn một cách ôn nhu. Theo tuổi lớn dần, hiện tại Lam Hiên Vũ đã từ hài nhi siêu cấp khả ái biến thành tiểu suất ca. Nhất là đôi mắt to kia của hắn, ngoài màu đen nguyên bản thì còn có một chút màu tím. Đôi mắt của hắn trong suốt như có thể phản chiếu ra toàn bộ thế giới vậy, dù là ai thấy hắn thì cũng sẽ phải sinh lòng trìu mến.
Rút cuộc thì xe hồn đạo bay cũng đã tới căn cứ hàng không của Tử La Thành. Trước tiên bọn hắn cần phải đi hồn đạo máy bay từ Tử La Thành tới thủ đô của hành tinh Thiên La, Thiên La Thành, rồi sau đó lại từ Thiên La Thành mới có thể đi phi thuyền tới hành tinh Thiên Đấu.
Cho tới bây giờ cũng chỉ có từ Thiên La Thành mới có có thể đi phi thuyền vũ trụ, hơn nữa số lần bay lại không nhiều, tất cả chuyến đi đều cần phải đặt trước.
Lam Hiên Vũ cũng đã được ngồi qua máy bay hồn đạo rồi, trước kia, khi cha mẹ hắn được nghỉ là sẽ mang hắn đi du ngoạn những thành thị khác ở hành tinh Thiên La. Nên giờ đây thứ hắn mong đợi nhất chính là được ngồi phi thuyền vũ trụ, đối với bọn nhỏ như hắn thì vũ trụ là thứ mà đứa nhỏ nào cũng cực kì thích.
Ba giờ sau, Hồn Đạo máy bay vững vàng mà đáp xuống trung tâm du hành vũ trụ của Thiên La Thành. Sau đó bọn hắn lại một lần nữa ngồi xe hồn đạo bay đi tới nửa giờ nữa mới vào được tới khu vực hạch tâm của trung tâm du hành vũ trụ.
Toàn bộ khu trung tâm du hành vũ trụ này là lấy màu trắng làm chủ đạo. Trên một mặt tường kim loại màu trắng cực lớn đang treo một chiếc màn hình, trên đó đang chiếu hình ảnh về vũ trụ.
"Oa! Mẹ, mẹ, cái kia chính là chiến hạm không gian phải không?" Vừa nhìn thấy hình ảnh Lam Hiên Vũ đã hưng phấn mà nhảy dựng lên.
Nam Trừng vội khom lưng xuống mà ra hiệu với hắn một cái thủ thế ngậm miệng: " Hiên Vũ, nói nhỏ một chút. Ở nơi công cộng không thể lớn tiếng ồn ào, bởi vì chúng ta không thể gây ảnh hưởng đến người khác!"
"vâng, con sai rồi. Mẹ, vậy kia có phải chiến hạm không gian không?" Lam Hiên Vũ vội vàng hạ giọng, hắn cực kỳ hưng phấn mà hỏi.
Nam Trừng ngẩng đầu mà nhìn lên phía màn hình. Trên màn hình lớn là vũ trụ bao la bát ngát, từng chiếc chiến hạm màu trắng bạc đang phi hành trong không gian. Chừng trên trăm chiếc chiến hạm, có lớn có nhỏ. Mà một chiếc lớn nhất trong đó tựa như một tòa thành lũy, nó được những chiến hạm khác bảo vệ xung quanh.
"Đúng vậy, đấy là chiến hạm. Nhìn vào phù hiệu trên chiến hạm thì đây là đội chiến hạm thứ tư của liên bang." Lam Tiêu ở bên cạnh mà giải đáp nghi vấn cho con.
"Ba, hay quá a! Sau này con lớn lên cũng đi điều khiển chiến hạm, được không?" Lam Hiên Vũ lắc lắc tay Lam Tiêu, trên mặt hắn lộ ra một vẻ cực kì hưng phấn.
Lam Tiêu mỉm cười xoa xoa đầu hắn: "Điều khiển chiến hạm không phải là một chuyện dễ dàng. Con cần phải học tập thật tốt, sau đó còn phải thi được vào học viện cao cấp hệ chiến hạm mới được." Làm sao mà có một tên thiếu niên không thích vũ trụ được chứ? Lam Tiêu cũng đã từng một thời trẻ tuổi, cũng đã từng muốn trở thành một vị quan chức chỉ huy chiến hạm vũ trụ.
Chẳng qua là việc này đâu chỉ là ngàn dặm mới tìm được một? Muốn đi vào vũ trụ, muốn trở thành một thành viên trên chiến hạm sẽ cần phải trả giá lớn như thế nào thì không phải là ngôn ngữ có khả năng miêu tả được. Không có hai mươi năm khắc khổ huấn luyện trở lên thì gần như là không thể nào làm được.
Vũ trụ hạm đội là bảo đảm quan trọng nhất trong việc nhân loại có thể hoàn thành di dân giữa các hành tinh. Phải biết rằng nhân loại đã phải trải qua hơn nghìn năm mới có thể thành lập lên bốn chi vũ trụ hạm đội như vậy. Mỗi một chi vũ trụ hạm đội đều là lực lượng cực kì trọng yếu của Đấu La Liên bang.
Có điều, nhờ vào số lượng những hành tinh có thể khai thác được cùng những khoa học kĩ thuật tiến bộ của nhân loại nên đã đạt được rất nhiều tài nguyên, nên chắc chắn một điều là sau này việc xây dựng lên các hạm đội vũ trụ sẽ trở nên nhanh hơn rất nhiều.
Thậm chí nhân loại đã từng thử nghiệm lập ra trạm trung chuyển giữa vũ trụ đầu tiên, vị trí cụ thể của trạm trung chuyển này thì chỉ có những nhân vật cao tầng của quân đội mới có thể biết được, nó được gọi là Sử Lai Khắc Thái Không Bảo Lũy, cái tên này để kỷ niệm học viện Sử Lai Khắc, một học viện đứng đầu liên bang, một học viện đã làm ra những cống hiến khổng lồ cho liên bang vài vạn năm nay.
Bắt đầu khởi công kiến thiết cùng lúc với Sử Lai Khắc Thái Không Bảo Lũy còn có hai hạm đội vũ trụ thứ năm và thứ sáu của liên bang, dự tính là trong năm mươi năm sẽ có thể hoàn thành.
Ánh mắt của Lam Hiên Vũ cứ như vậy mà dán chặt vào trên chiếc màn hình lớn kia, những chiến hạm kia thật sự là quá rung động lòng người, nhất là trên từng chiếc chiến hạm còn lóe ra hào quang của pháo đài kim loại, hắn như đã thấy được tình huống vạn pháo bắn ra cùng một lúc vậy.
"Đi thôi, chúng ta không thể tới trễ, nếu không thì sẽ không thể ngồi phi thuyền vũ trụ được." Nam Trừng nhắc nhở con mình.
"Vâng."
Một nhà bọn họ đi tới nơi làm thủ tục, thật sự là làm thủ tục này có chút phiền toái, riêng phần kiểm an thì càng khắt khe. Phi thuyền vũ trụ có giá thành cực kì đắt đỏ, mà trong lịch sử cũng không phải là không có kẻ bắt cóc đánh vào phi thuyền vũ trụ, cho nên phần kiểm an này cực kì nghiêm khắc.
Bọn hắn tiến nhập phòng đợi phi thuyền, việc tiếp theo chính là chờ đợi.
Nhìn qua cửa sổ lớn phía trước, Lam Hiên Vũ có thể thấy phía xa xa có một thứ trông như đạn pháo dựng đứng trên một vùng đất rộng lớn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!