Chương 6: Những chiếc chiếu mới

Hắn nhớ tới kiếp trước, phải cho tới ngày thứ ba, hắn mới bắt đầu có quần áo để mặc vào.

Bên cạnh hai món đồ, trên mặt đất còn có hai miếng Bronze Chips.

Mặc dù trang bị không phải quá đẳng cấp, nhưng đối với ngày đầu ở Xâm Thực Giới, hắn có lẽ là người đầu tiên rồi.

Bronze Chip là tiền tệ ở nơi này, giá trị cũng là thấp nhất, phía trên còn có nhiều loại khác, cao nhất là Divine Chip (Thánh tệ).

Hắn cũng tiện tay thu nhặt, ném vào [Túi Đồ] bên trong liền xuất hiện thêm 2 đồng xu nằm im lìm.

Nguyệt Bảo chiến đấu lúc nãy, toàn bộ đều vận dụng ký ức, hắn hài lòng thật sự.

Goblin là giống loài xác thực không mạnh, theo như [Chloe's Memory] bọn nó từng xưng bá thế lực, gọi là [Hob Lair] Nanh Quốc thuộc Lâu Tộc Chiến Doanh, nhưng lại bị hai chủng loài khác thôn tính, sau này chỉ còn vài nơi có lãnh địa phụ thuộc, nhưng không được xem là một thế lực.

Đây chỉ là ngày đầu tiên, thế giới hiện thực biến hóa còn thảm khốc hơn, một mũi tên xuyên tim, một gậy nát đầu chỉ là mở đầu, phía sau còn nhiều thứ kinh khủng hơn.

Nhân loại đã từng nghĩ tới giành nhau thức ăn, người thân còn có thể g·iết c·hết mình chưa?

Bởi vì những ký ức này quan hệ với nhau, để Nguyệt Bảo đối với sợ hãi cũng không có, trong lòng theo quán tính đều một hai thành thạo, tuy cơ thể còn có ít nhiều trì trệ.

Nguyệt Bảo có thiên phú, nhưng hắn cũng không thể dùng, nếu so với kiếp trước, hắn có được [Eternal Nightmare]

- Ác Mộng Vĩnh Cửu, tâm lý của hắn còn cứng hơn bây giờ nhiều.

Ác Mộng Vĩnh Cửu, có thể kiềm chế cơn đau, tất cả tác nhân làm giảm điểm trạng thái đều không thể trộn vào, Xâm Thực Giới tặng Thiên Phú, mỗi cái đều có thế mạnh riêng, không có cái nào là bá nhất, dị giới giả hay còn gọi là nhân loại, chỉ cần thông minh một chút, có não một chút, liền có thể vận dụng ổn thỏa.

Nguyệt Bảo kiếp này, lựa chọn hòa nhập cốt truyện, thay đổi kiếp trước, lại nhận thêm thiên phú tuy chỉ bị động, nhưng lại vô cùng quý giá.

Chí ít có thể để cho Nguyệt Bảo trước mắt có thể rõ ràng toàn bộ quái vật ưu nhược điểm, kỹ năng như thế nào, nhờ vào nguồn ký ức, vị trí toàn bộ mọi thứ, giúp hắn nhanh chóng dẫn đầu người khác.

Nguyệt Bảo thu thập xong chiến lợi phẩm, mặc khố vào, đi đến trước mặt cô gái trẻ, kiểm tra v·ết t·hương của nàng.

Không thể không nói, cô gái trẻ này nhìn thật kỹ, mới rõ ràng nàng là một mỹ nữ, dáng chuẩn, ngực vừa tay, da trắng, nếu đánh điểm, hắn liền cho tám.

Tuổi tác chỉ kém hắn một chút, tóc đen dài ngang eo, mắt to lông mi cong nhẹ, chỗ nào cần lòi liền lòi chuẩn, chỗ nào cần lõm liền lõm tới vừa tay, bộ dạng nhìn sao cũng là tiêu chuẩn dịu dàng, đằm thắm.

Toàn bộ, đều đem cho hắn chút hảo cảm!

Trên người nàng chỉ có một bộ áo tắm, che đi ba chỗ quan trọng, nhưng dù che đi chỗ quan trọng thì phần bồng bềnh phía sau vẫn rõ mồn một, đôi nhân nhỏ nhắn thẳng tắp, eo cong hoàn mỹ, tư thế hiện tại hết sức rạo rực, chính là hai chân nàng khép lại hình chữ V, cảm giác vừa che đậy vừa rất hở hang.

Nếu thế giới này không tận thế, người chỉ cần nhờ hình thể này, nhan sắc này liền không cần nghĩ tới bữa đói bữa no, người khác chỉ biết than trời, sao quá bất công.

Em gái này hiển nhiên bị dọa đến tè ra quần, bắp chân run rẩy giựt giựt, từng thớ thịt nhấp nháy, hai mắt to đã ẩm ướt, giờ phút này mới cảm nhận được cơn đau, thút thít khóc lóc, nhìn sao cũng thật tội nghiệp.....

"Dừng, đừng khóc, khóc nữa liền có thể dụ thêm nhiều quái vật tới." Nguyệt Bảo liếc mắt nghe thấy tiếng thút thít liền có chút nóng giận, quát lên.

"Em gái v·ết t·hương nhỏ thôi, đã lành rồi, có thể đứng lên!"

Kiều My trong lòng vô cùng sầu khổ, chân bị tên xuyên qua một lỗ như vậy còn là v·ết t·hương nhỏ, nhưng nghe tới quái vật có thể tới nữa, nàng liền cắn môi im lặng.

Nàng liền nghĩ tới.

"Quái vật còn có thể tới?"

"Bắn một lần liền đứng không nổi.... về sau làm sao sinh tồn tại đây?"

Hai người phía trước thấy phía sau tốt đẹp, liền chạy trở về, khi nhìn thấy hai t·hi t·hể quái vật cứng đờ, mà Nguyệt Bảo trên người toàn thân đều nhuộm xanh lá, ánh mắt hai người liền lộ ra tôn sùng, âm thầm nghĩ trong lòng.

"Hắn là siêu nhân sao? Gần như tay không, một mình g·iết hai."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!